"Trứng, sườn, măng tây..." Trần Cẩn Duyệt đếm những thứ đồ trong xe đẩy hàng, không biết còn quên mua gì nữa không? Cứ cảm thấy thiếu gì đó nhưng không nhớ ra được.
Lần tới nhất định, nhất định phải liệt kê danh sách những đồ cần mua mới được, cô tự nhủ.
Giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ, ba rưỡi, còn sớm. Cô lại đẩy xe đi lại giữa các kệ hàng vài vòng, cố gắng đánh thức ký ức đã trôi đi.
Hôm nay là cuối tuần đầu tiên sau khi cô dọn ra ngoài ở, mẹ và Lâm Vận Thanh sẽ đến ăn tối. Từ mấy hôm trước cô đã tra các video nấu ăn trên mạng, hôm nay tuyệt đối không được làm hỏng việc.
"Ồ! Đúng rồi! Giấm!" Cuối cùng cũng nhớ ra còn thiếu cái gì. Cô vô thức đấm tay phải vào lòng bàn tay trái, vấn đề cuối cùng đã được giải quyết.
Trần Cẩn Duyệt thoải mái bước đến quầy thu ngân hoàn thành thanh toán, sau đó xách hai túi đồ không quá nặng về, nghĩ xem nên đi bộ hay là gọi xe.
Đang là đầu tháng Sáu, thêm vài hôm nữa sẽ đến ngày hạ chí. Sau đó Hải Thành sẽ bước vào những tháng nóng nhất.
Không biết sẽ nóng đến mức nào? Đến mức ánh nắng sẽ xuyên qua da thịt, cháy vào khoang mũi và khiến hơi thở người ta nóng ran, đến mức ai cũng phải nhìn chiếc điều hòa vất vả sản xuất ra hơi lạnh mà thầm thốt lên một câu: Khổ cho đồng chí quá.
Đến mức dù trên xe buýt có chật ních người chen chúc, những chiếc ghế nhựa phơi dưới nắng tuy còn trống đấy nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-trang-khong-chieu-toi-dong-da-tinh/450895/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.