4
“Anh bị ngốc à?”
Tôi giật phăng cái thìa trên tay hắn.
Lý do sau khi thức tỉnh tôi vẫn ở gần nam phụ, không phải vì áy náy chuộc tội, càng không phải vì muốn trả thù nam chính mà chọn nam phụ!
Những tin tức thương mại tôi nói với Hoắc Yến Thâm trước đây, cũng không phải để hắn lấy lòng ông cụ kia, kiếm thêm chút tiền tiêu vặt!
Mà là, nam phụ là lựa chọn tốt nhất để tôi có thể hợp tác trên thế giới này.
Hiện tại, tuy số tiền tôi lấy được từ Cố thị gần một trăm triệu.
Nhưng con số này trong mắt những tài phiệt như nhà họ Cố và nhà họ Hoắc, chẳng đáng là bao.
Tôi có số tiền này, nhưng lỡ Cố Hoài hoặc mẹ Cố Hoài đổi ý thì sao.
Nhỡ họ muốn tính toán lấy lại, tôi chưa chắc đã giữ được số tiền này khi đối đầu với thế lực của họ.
Tôi muốn tìm nhà họ Hoắc, làm chỗ dựa.
Tôi còn muốn mượn sức nhà họ Hoắc để phát triển.
Dù biết trước diễn biến cốt truyện sau khi thức tỉnh. Nhưng chỉ dựa vào một mình tôi, không có tài nguyên trong giới kinh doanh, bắt đầu từ con số không, tài sản gần trăm triệu thì cũng chỉ bị tư bản vùi dập trong phút chốc.
Tôi từ tốn dẫn dắt Hoắc Yến Thâm.
“Anh nghĩ mà xem, nếu anh chỉ cần tiền, chẳng phải tiền tiêu hết là hết sao?”
“Đến lúc đó, anh muốn lấy tiền thì lại phải nhìn sắc mặt của bố anh.”
“Hơn nữa, cái người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-trang-sang-cua-co-tong-da-ve-nuoc/2697862/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.