9
Nhưng tôi cứ tưởng Cố Hoài đã điên thần rồi.
Không ngờ Lục Bạch Nguyệt còn điên hơn.
Cô ta đăng lên Weibo một tấm ảnh đầy gợi mở.
Trong ảnh, cô ta mặc váy ngủ lụa hai dây, hờ hững khoe ngực, tự chụp ảnh trước gương.
Nhưng điểm nhấn lại nằm ở chiếc giường phía sau, Cố Hoài đang tựa người vào giường, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Kèm theo dòng trạng thái: [Là ánh trăng sáng của anh, cũng là nốt chu sa của anh.]
Tôi chụp màn hình, rồi vội vàng thoát ra.
Chỉ chậm một giây thôi là tôi đã muốn rửa mắt và cảm thán sao trên đời này lại có loại người ngu xuẩn đến thế.
Nhưng tôi đoán được mục đích của cô ta khi làm vậy.
Dù sao thì theo cốt truyện gốc, sau khi Lục Bạch Nguyệt về nước. Cô ta đã dùng đủ thủ đoạn trà xanh để Cố Hoài đuổi tôi đi, nhưng cô ta vẫn chưa chịu buông tha.
Ngày nào cô ta cũng đăng những bài viết chỉ mình tôi thấy, nội dung lặp đi lặp lại về những hoạt động thường ngày với Cố Hoài.
Ngày nào cũng đăng sáng, trưa, tối, còn chăm chỉ hơn cả blogger điểm danh.
Sở dĩ tôi biết cô ta cài đặt chế độ chỉ mình tôi thấy là vì sau khi tôi và Cố Hoài làm lành theo cốt truyện, có lần tôi dùng điện thoại của anh ta lướt Weibo mới phát hiện ra.
Nhưng dù trong cốt truyện cô ta có quá đáng đến đâu, cũng chưa từng đăng những nội dung như thế này.
Tôi nghĩ có lẽ do
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-trang-sang-cua-co-tong-da-ve-nuoc/2697865/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.