Còn hắn, vì không muốn ông cụ Hoắc gây thêm phiền phức cho tôi, nên đã đồng ý với bố mình về việc đảm nhận vị trí chủ tịch tập đoàn.
Đôi khi tôi tự hỏi, ngày đó ông cụ Hoắc cố tình gây khó dễ cho tôi, chẳng qua là để ép con trai ông ấy tiếp quản công ty.
Nhưng thôi kệ, bây giờ tôi và Hoắc Yến Thâm hợp tác rất vui vẻ.
Tôi rời khỏi Hoắc thị, bộ phận tôi phụ trách liên tục tăng trưởng lợi nhuận ba quý, cũng coi như đã hoàn thành nhiệm vụ khá tốt.
Sau đó, tôi dồn hết sức lực và tâm tư vào công ty của mình.
Công ty từ ban đầu đã phát triển theo Hoắc thị, thành tích không tệ.
Đương nhiên, sau khi tôi tiếp quản toàn diện, cũng bắt đầu mở rộng sang các lĩnh vực khác.
Dù sao, dựa dẫm hoàn toàn vào người khác chẳng khác nào tự đặt mình vào hoàn cảnh nguy hiểm.
Những hạng mục kinh doanh mà Cố thị bán tháo, đều do công ty tôi mua lại.
Đó là điều tôi vẫn canh cánh trong lòng.
Trong nguyên tác, hạng mục kinh doanh đó vốn là sự trùng lặp giữa Cố thị và Hoắc thị, Hoắc Yến Thâm vì tôi mà chủ động nhường lại.
Bây giờ tôi mua lại, trả lại cho hắn.
“Cố thị bây giờ khó khăn như vậy, nói là mua, Cố Hoài gần như là tặng không cho cô rồi.”
“Không biết nếu cậu ta biết cô mua chỉ để sang tên cho tôi, có tức chết không?”
Hoắc Yến Thâm trêu chọc.
Tôi không phủ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-trang-sang-cua-co-tong-da-ve-nuoc/2697869/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.