Chỗ của Mục Vãn Vãn và Bùi Lộ ở cạnh nhau, cô buồn ngủ quá, cho dù chỉ bay hai tiếng đồng hồ thì cô vẫn quyết định đánh một giấc.
Trước khi đeo miếng che mắt, cô liếc nhìn Park Jae Joon ngồi gần chỗ mình.
Tay anh ta có quấn một miếng vải, trông cực kì bắt mắt.
Vừa nãy mọi người đều biết ý tránh không hỏi chuyện chấn thương tay của anh ta, nhưng tình trạng thế này, có lẽ trận chung kết giải mùa hè Park Jae Joon đúng thật là không thể tham gia thi đấu được.
Giấc ngủ này cô không ngủ sâu, vừa mơ mơ màng mang thiếp đi thì đã đến nơi rồi.
Người đến đón là nhân viên của ban tổ chức giải đấu, do vấn đề quy định, bọn cô không được tự thuê khách sạn, tất cả lịch trình đều phải theo ban tổ chức.
"Khách sạn ban tổ chức chuẩn bị cho các bạn rất ổn áp, yên tâm." Nhân viên đón người nói, "tôi là Lưu Hi, đây là số điện thoại của tôi, các bạn lưu lại, ăn ở đi lại ngủ nghỉ có vấn đề thì cứ gọi cho tôi, tôi mở máy 24/24."
Anh Dương hỏi: "Lúc trước có nhờ anh xin thêm cho chúng tôi một phòng anh đã xin được chưa?"
"Xin được rồi." Lưu Hi nói, "dù sao trong đội cũng có thành viên nữ, ban tổ chức cũng rất để tâm đến chuyện này, không những sắp xếp phòng, mà còn là phòng có giường cỡ lớn, thoải mái hơn nhiều so với phòng của những người khác nữa đấy."
"..." Mục Vãn Vãn không cảm thấy đãi ngộ đặc biệt này là một chuyện tốt.
Quả nhiên, vòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-va-mang-ha-guc-deu-la-cua-em/552619/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.