Lưu Viện Viện cũng bước vào theo mọi người, cô mặc bộ quần áo phẫu thuật đứng tụm lại một bên với cái bác sĩ phẫu thuật não, Kiều Niệm thông qua lá chắn bảo vệ cũng có thể nhìn thấy sự nghi ngờ trong ánh mắt họ.
Nhưng cô không để tâm, nhanh chóng đeo găng tay phẫu thuật chuyên dụng vào tay.
Kẻ yếu đuối mới thích tụ tập lại nghi ngờ một người lạ, người từng nhìn thấy thế giới bao la bên ngoài đều biết rằng thế giới này rất rộng lớn, bạn chưa từng nhìn thấy không có nghĩa là không hợp lý!Lúc này, trưởng khoa phẫu thuật não bước vào, cũng không để ý đến các đồng nghiệp ngoảnh mặt làm thinh kia, hỏi Kiều Niệm: “Có cần tôi giúp không?”“Ừm, cần.
Bác đứng bên cạnh đưa đồ cho cháu nhé.
”“Được, để ta phối hợp với cháu.
Cháu cần gì thì cứ nói với ta.
” Trưởng khoa não dường như không cảm thấy việc bản thân làm phụ tá cho một nữ sinh trung học có gì sai cả, tất nhiên rồi.
Các bác sĩ phẫu thuật não nhìn nhau, đều nhìn thấy từ trong ánh mắt nhau từ: Trưởng khoa điên rồi!Hơn cả điên, hành động của ông ấy bây giờ quả thật khiến mọi người không nói nên lời, hoàn toàn không thể hiểu ông ấy đang làm gì!Chỉ là một yêu cầu vô lý của một nữ sinh trung học thôi, ông ấy không chỉ đồng ý mà còn tỏ ra như thể đối phương thật sự là một chuyên gia trong lĩnh vực này.
Kiều Niệm không chỉ là một học sinh trung học chưa mọc đủ lông đủ cánh, còn chưa từng học đại học, ông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ao-cua-phu-nhan-lai-gay-chan-dong-toan-thanh-pho-roi/1178446/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.