Mồ hôi trên trán Kiều Niệm chảy dài xuống cằm, cô dùng chiếc kẹp nhỏ lấy khối u ra rồi đặt sang một bên của mâm, trên tay cô đã chuẩn bị cho mũi khâu tiếp theo.
Độ khó của việc khâu cũng khó khăn không kém gì độ khó của việc cắt bỏ khối u, hai người chỉ cần sai lầm một chút thì cũng có thể làm cho ca phẫu thuật thất bại và bệnh nhân tử vong ngay trong phòng phẫu thuật.
*Bên ngoài phòng phẫu thuật.
Cố Tam đã nhận vài cuộc điện thoại và không ngừng thông báo tiến độ của các chuyên gia Bắc Kinh cho Diệp Vọng Xuyên.
Ngoại trừ việc luôn an ủi thím Trần vài câu, dường như Diệp Vọng Xuyên không hề lo lắng gì đến Kiều tiểu thư.
Lúc đang nghe điện thoại, anh ta nghe thấy cả bệnh viện đều đang bàn tán về chuyện “một nữ sinh trung học đang thực hiện một ca phẫu thuật” Đến cả hai cô y tá đi ngang qua cũng đang nói về chuyện xem bác sĩ phẫu thuật não có bị điên hay không.
Cố Tam chợt thấy buồn trong lòng, nhìn thấy bên ngoài trời đã tối, trong phòng phẫu thuật cũng không có động tĩnh gì, vẻ mặt anh lo lắng ghé sát vào tai người đàn ông bên cạnh, hạ giọng nói: “Vọng gia, đã hơn 4 tiếng rồi, Kiều tiểu thư vẫn còn chưa ra, Giang đại tiểu thư vẫn ở Nhiễu Thành chưa về lại Bắc Kinh, cô ấy là sinh viên xuất sắc của khoa y, hay là để tôi qua đón Giang đại tiểu thư qua đây nhé, nói không chừng cô ấy có thể giúp được gì đó?”Không phải anh không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ao-cua-phu-nhan-lai-gay-chan-dong-toan-thanh-pho-roi/1178447/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.