Ngày thứ ba thì hai người đến thành Bảo Định. Đây là nơi xưa kia gia đình Vệ Thiên Nguyên từng cư trú, chỉ có điều chàng ở là ngoài thành chứ không phải trong thành. Khương Tuyết Quân vốn ở Lai Vu nhưng phụ thân của nàng cũng đến Bảo Định cư trú và trở thành lân cư của Vệ gia. Vì thế, vừa đến Bảo Định thì Vệ Thiên Nguyên cảm thấy tâm sự dào dạt như sóng cuộn. Nơi này chàng rất quen thuộc nên cũng dễ dàng tìm ra một tiểu khách điếm trong ngõ hẽm để phù hợp với thân phận hiện tại của bọn họ. Vệ Thiên Nguyên thuê hai phòng và nói rằng bọn họ là huynh muội muốn nam lai thăm người thân, quả nhiên chưởng quỷ của khách điếm không chút hoài nghi.
Tối hôm đó, đến nửa đêm thì Vệ Thiên Nguyên bật dậy, chàng mở cửa sổ nhìn ra thì màn đêm không trăng không sao, đây là bối cảnh tốt nhất để dạ hành nhân hành động.
Chàng thay bộ dạ hành y rồi lặng lẽ rời khách điếm.
Thành Bảo Định tuy rộng lớn nhưng với khinh công của Vệ Thiên Nguyên thì việc xuất hành trong đêm không phải là chuyện khó. Sau khi rời thành chừng nửa canh giờ thì chàng đã tìm đến nơi ở cũ trước đây. Xưa kia hai nhà Vệ - Khương ở gần nhau dưới chân một ngọn tiểu sơn, gần đó còn có mấy lân gia nữa, nhưng sau khi xảy ra chuyện hai nhà Vệ - Khương bị thiêu rụi thành bình địa thì những lân gia kia cũng sớm dời nhà từ lâu.
Vệ Thiên Nguyên đã luyện qua võ công thượng thừa nên mục lực cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ao-kiem-linh-ky/840995/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.