Thượng Quan Phi Phụng thở dài rồi nói:
- Người chết không thể hồi sinh, Vệ ca, chàng không hiểu sao?
Vệ Thiên Nguyên tròn xoe song mục, thần thái hoang mang, hỏi:
- Nàng nói cái gì, ai chết?
Phi Phụng nói:
- Khương tỷ tỷ đã chết ba ngày rồi!
Vệ Thiên Nguyên kêu lên:
- Ta không tin, ta không tin! Nàng lừa ta, nàng lừa ta! Vừa rồi ta còn trông thấy nàng mỉm cười với ta!
Phi Phụng buồn bã nói:
- Vệ ca, mộng của chàng cũng nên tỉnh lại thôi! Tuyết Quân tỷ tỷ chẳng phải đã chết trong vòng tay chàng đó sao?
Vệ Thiên Nguyên dần dần nhớ trở lại và cảm thấy lòng đau như cắt.
Phi Phụng nói tiếp:
- Đừng nghĩ mông lung nữa Vệ ca, chàng nghe muội nói nè, chàng cần phải phấn chấn lên để đối diện... đối diện vớị..
Vệ Thiên Nguyên lại kêu lên:
- Không, không, trước tiên ta cần hỏi nàng... hỏi nàng...
Phi Phụng nói:
- Chàng nghỉ ngơi một lát rồi hãy nói. Điều gì chàng muốn biết, muội sẽ nói cho chàng biết.
Vệ Thiên Nguyên nói:
- Ta muốn biết ngay bây giờ! Nàng nói là Khương Tuyết Quân đã chết trong vòng tay của ta, thế tại sao nàng lại phân ly chúng ta? Hiện giờ cô ta ở đâu? Cô ta ở đâu?
Phi Phụng bình thản nói:
- Cô ta đã chết rồi, bọn muội làm sao để người chết ở lâu bên cạnh chàng được? Tuyết Quân tỷ tỷ đã sớm nằm trong quan tài rồi!
Vệ Thiên Nguyên nói:
- Không, không! Cô ta chết rồi ta cũng ở chung với cô ta!
Đến đây thì hai hàm răng chàng lại gõ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ao-kiem-linh-ky/840997/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.