Anh ơi, cho em làm em trai anh nhé!
Đầu cúi xuống thấp quá, tiếng nói của Minh Thứ mang theo vài âm giọng mũi, nghe như oan ức hết sức. Lúc này Tiêu Ngộ An mới nhớ tới, trên bìa sách có để chú thích là "Chỉ dành cho trẻ từ mười ba đến mười bốn tuổi", tới cậu lúc đọc còn hơi tốn sức, chứ đừng nói Minh Thứ.
Cậu cũng không biết Minh Thứ nhiêu tuổi, nhìn thì dáng vẻ khoảng bốn năm tuổi. Minh Thứ dường như hơi hồi hộp, cái tay nhỏ không ngừng ở trên sách sờ khẩy. Tính cậu quý sách, nhanh chóng cứu rổi quyển sách từ trong tay của Minh Thứ.
Lần này Minh Thứ càng hồi hộp hơn, đầu vẫn cúi xuống, nhưng lại len lén nhìn cậu một cái, trong cổ họng nghẹn "ứ" ra một tiếng.
Bé con ở cái tuổi này thường hay ứ ứ kêu, cũng không phải chuyện lớn gì, nhưng mấy thằng nhóc con nhà họ Tiêu thì chưa kêu bao giờ, lúc muốn khóc thì vang dội mà khóc, lúc muốn gào thì sẽ tận sức gào. Tiêu Ngộ An chưa có kinh nghiệm, khi nghe Minh Thứ kêu ứ tưởng là tại mình gây ra, làm nhóc con nhà người ta khóc luôn rồi.
"Nhóc..." Tiêu Ngộ An phút chốc lúng túng, đặt quyển sách mà cậu yêu thích sang một bên, lần nữa ôm Minh Thứ dậy, đặt nó ngồi lên phiến gỗ ở hành lang.
Minh Thứ nhìn sách bên cạnh người mình, lại nhìn sang Tiêu Ngộ An, nhỏ giọng nói: "Anh ơi."
Tiêu Ngộ An có ý muốn dỗ dành nhóc con, trong đầu nhảy số gấp chuyển chủ đề, "Nhóc mấy tuổi rồi?"
Minh Thứ thấp, lúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ao-so-mi-bac-ha/1534645/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.