「 Lúc ấy — ngươi không phải cũng không cho chúng ta lựa chọn đường sống, không phải sao?」 Nàng chua sót nói. Không nghĩ tới những người vô tội kia vì nàng mà chết.Giờ này khắc này, nàng chỉ cảm thấy mình nghiệp chướng nặng nề.
Hắn cúi thân xuống, hơi thở gần với nàng.「 Ngươi biết không? Trên đời này chỉ cần ta nhắm trúng,vô luận đó là cái gì, đến cuối cùng cũng trở về bên ta, không có một lần ngoại lệ!」 Dứt lời, hắn ôm lấy nàng từ trong bùn lầy lên, đối với bùn lầy dính trên người nàng hắn làm như không thấy, không chút phật lòng.
「 Ngươi…… Ngươi làm gì?」 Nàng vội vàng giãy dụa.
Triển Vô Cực ngửa đầu cười to nói:「Không phải nàng nói hôm nay là ngày vui của nàng, ta chuẩn bị mang nàng trở về bái đường thành thân.」
「 Không, ta đã là người của Lý gia.」 Cái người điên này!
Ánh mắt của Triển Vô Cực buồn bả, hung ác nham hiểm nói:「Nàng đừng quên, từ mười năm trước nàng đã là người của ta.Nếu sau này còn để cho ta nghe thấy nàng nhắc tới chuyện nhà họ Lý, ta liền giết tất cả người của Lý gia!」 Hắn cũng không phải đang nói giỡn.
Tô Tiểu Thoa nhìn chòng chọc vào đôi mắt lam thâm thúy, không hề giãy dụa, bởi vì giờ phút này trên mặt hắn tỏa ra nguy hiểm làm cho nàng sợ hãi.Loại sợ hãi này không phải là vì chính mình, mà là vì Lý gia, thậm chí cũng chính là một nhà Tô thị, chính là cha mẹ nàng!
Lúc này,những người của Long Diễm bang đang cưỡi ngựa đi đến bên cạnh bọn họ.
「
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ap-trai-tan-nuong/589869/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.