“Ha ha ha, mèo của anh cũng khá thông minh đấy, vậy anh định làm gì? Lại tìm thợ xây đến chặn lại à?” Phan Tư Vũ hỏi.
Cô ấy vốn nghĩ rằng sau khi nhận nuôi mèo con, trạng thái tinh thần của Quý Hựu Vũ đã thay đổi tốt đẹp hơn, nhưng không ngờ dưa chín ép không ngọt, mèo con ở nhà anh vài ngày đã bắt đầu trốn thoát.
Quý Hựu Vũ nói: “Tôi là loại người sẽ ép buộc mèo con sao? Nó muốn ra ngoài thì đương nhiên tôi không ngăn cản, nhưng tôi phải nghĩ ra một kế hoạch hoàn hảo.”
Quý Hựu Vũ vẫn nhờ người chặn đường hầm này, nhưng sau đó lại cho người dỡ bỏ bức tường ở sân sau, thay thế bằng hàng rào cùng loại với nhà An An, mèo nhỏ có thể tự do ra vào, còn Lai Nhân tuy không thể trực tiếp ra ngoài, nhưng anh đã mở riêng một cánh cửa cho nó, lắp đặt hệ thống nhận diện khuôn mặt, chỉ có Lai Nhân quét khuôn mặt mới có thể mở cánh cửa nhỏ này.
Như vậy mặc dù tính riêng tư của sân sau đã giảm xuống, nhưng Lai Nhân dù không ra ngoài cũng có thể giao lưu với bạn bè bên ngoài qua hàng rào, và nếu muốn ra ngoài cũng có thể tự mình quét khuôn mặt để đi ra.
Tất nhiên, điều này vẫn chưa đủ, Quý Hựu Vũ vẫn lo lắng cho sự an toàn của Lai Nhân khi ra ngoài, anh còn mua cho nó một chiếc vòng cổ có chức năng định vị, mua loại có độ chính xác cao nhất, chỉ cần Lai Nhân ra khỏi khu vực khu nhà, điện thoại của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/app-khach-san-meo-tho-nhi-te/2782993/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.