Còn có thể ôm mèo trượt cầu trượt, các bạn nhỏ nghe xong suýt nữa thì ghen tị phát điên, đây là tư thế vuốt mèo mà bọn họ chưa từng có.
“An An, cậu cũng quen con mèo này à?”
Hạ An An gật đầu.
“Các cậu làm quen với nhau như thế nào vậy?”
“Đúng rồi, con mèo đẹp như vậy, làm sao mà cậu quen được?”
“Kể cho bọn tớ nghe chút đi…”
Lúc này, Sơ Bát đang định nhảy vào thay ca, Đa Tể nghe thấy câu hỏi của các bạn nhỏ thì ngăn nó lại: “Cậu chờ đã.”
Hạ An An khi đối mặt với nhiều người, khó khăn trong việc nói chuyện khá nghiêm trọng.
Nhưng khi nghĩ đến gợi ý trong trò chơi, tăng mức độ nổi tiếng của các con mèo, có thể giúp tích lũy kinh nghiệm để nhanh chóng nâng cấp.
Cô bé muốn đổi căn phòng sinh cho Trân Châu, vậy nên cô bé cố gắng sắp xếp ngôn ngữ.
“Trời lạnh… Nó ở nhà tớ, sân sau… Bây giờ… Thầy dạy đàn piano… Đã nhận nuôi.”
Hạ An An miêu tả một cách khó nhọc, chỉ là khả năng ngôn ngữ của cô bé thực sự quá kém, các bạn nhỏ nghe không hiểu nhiều.
Chu Ngôn Thiên một lần nữa đóng vai phiên dịch nhỏ của cô bé: “Ý của An An là, lần đầu tiên cậu ấy gặp Lai Nhân là ở sân sau nhà mình, hôm đó trời lạnh, con mèo này lẻn vào sân nhà cậu ấy, sống trong cái ổ mà cậu ấy chuẩn bị cho mèo hoang, sau đó chơi với nó một thời gian, vì nghĩ rằng nên tìm cho nó một ngôi nhà, nên đã tặng nó cho thầy giáo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/app-khach-san-meo-tho-nhi-te/2783025/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.