Phó Thần Cương đang suy nghĩ, nên dùng cách gì để nói cho cô biết đây?
Khang Hoa Hiên vốn đang cúi đầu chuyên tâm xem tờ tạp chí “Mẹ và con” ở trong tay mình, đột nhiên phát giác ở bên cạnh mình có một ánh mắt tha thiết nóng bỏng
Ngẩng đầu nhìn anh một cái, sau đó cô lại yên lặng cúi đầu như trước, qua mấy giây mới đặt quyển tạp chí và chiếc bút chì ở trên tay xuống đi tới bên cạnh anh, nửa quỳ ở trên ghế sa lon, nhẹ nhàng ôm anh vào trong ngực.
"Em làm gì vậy?" Mặc dù anh cũng rất muốn cô ôm mình như thế, nhưng lại cứ thích hỏi lại cô cho rõ ràng.
"Cho anh một cái ôm thôi mà."
"... Tại sao lại phải cho anh một cái ôm?" Anh bật cười.
"Bởi vì ánh mắt của anh nói cho với em, anh đang muốn một cái ôm."
Kéo khoảng cách giữa hai người ra một chút, Phó Thần Cương nhìn thẳng vào mắt cô.
"Em lợi hại như vậy sao? Vậy em có nhận ra trong mắt của anh hiện giờ đang nghĩ muốn cái gì không?"
Quan sát anh thật lâu, Khang Hoa Hiên tuyên bố buông tay: "Anh hãy dùng miệng mà nói đi."
Hay quá, vậy thì anh dùng miệng nói...
"A... Đợi đã, chờ một chút đã nào!" Đẩy cái hôn đầy nóng bỏng và mạnh mẽ của anh ra, ánh mắt Khang Hoa Hiên liếc về phía giường trẻ con. Bên trong, cô con gái nhỏ Phó Quân Nhã đang dùng đôi mắt to đen láy, lúng liếng nhìn bọn họ chằm chằm: "Quân Nhã đang ở chỗ này..."
"Con bé không hiểu gì đâu!"
"Còn Huân Triết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-ba-lanh-lung/2260153/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.