Nhà họ Đường là thế gia trăm năm, gia chủ tổ chức yến tiệc mừng thọ tròn một trăm tuổi, nửa thành phố, người có m.á.u mặt đều tới dự.
Trong đại sảnh rộng lớn, tráng lệ, người người tấp nập, từng nhóm ba năm người tụ lại chuyện trò, trao đổi danh thiếp, không ngừng mở rộng mối quan hệ xã giao.
Dung Ngộ đứng giữa đám đông, ánh mắt hướng về chính giữa đại sảnh.
Chỉ thấy một cụ ông khoảng hơn sáu mươi tuổi từ nhà họ Đường bước ra, hướng về phía khách mời nói với vẻ áy náy:
“Cảm ơn mọi người đã tới dự tiệc mừng thọ trăm tuổi của lão gia tử nhà tôi, nhưng cơ thể ông cụ có hơi mệt, tạm thời sẽ không ra gặp mặt mọi người. Xin cứ tự nhiên ăn uống, chơi vui vẻ.”
Khách khứa thì thầm bàn tán về người nhà họ Đường này.
“Đó là Đường Hữu Nghĩa, người thừa kế tương lai của nhà họ Đường. Từ hơn ba mươi tuổi đã được định làm người kế vị, mà giờ hơn sáu mươi rồi vẫn chưa nắm quyền toàn bộ.”
“Ông ta đâu phải con ruột của Đường lão gia tử, đương nhiên ông cụ phải đề phòng.”
“Cả đời Đường lão gia tử không lấy vợ sinh con, nhiều người đồn ông ấy là… thật không vậy?”
“Cậu nghe từ đâu đấy? Tôi lại nghe nói, trong lòng Đường lão gia tử có một mối tình đầu, suốt đời chờ người ấy quay về. Nhưng nhiều năm trôi qua rồi, tình đầu cũng chẳng còn trẻ nữa, chắc là… sớm đã…”
Mọi người xôn xao cảm thán.
Dung Ngộ đứng lặng như bị sét đánh.
Cô cứ nghĩ, sau khi mình c.h.ế.t
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-co-18-tuoi-o-anh-ha/2886652/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.