Dung Ngộ tiếp tục vùi mình vào nghiên cứu khoa học.
Lộ Hiểu Hiểu thì không muốn bị cô sai bảo quay như chong chóng nữa, nên dẫn một người mới vào nhóm, trợ lý được viện phân cho sau khi cô ta thăng chức thành nghiên cứu viên cao cấp.
Có trợ lý giúp đỡ, cô ta rảnh tay hơn, luôn theo sát Kỷ Mặc Hàn để học hỏi.
Người ngoài vẫn nói cô ta là thiên tài, nhưng trong lòng cô ta rất rõ, cái gọi là “thiên tài” của mình thực chất chỉ mới chạm đến ngưỡng cửa, còn Kỷ Mặc Hàn mới là thiên tài đúng nghĩa.
Mười sáu tuổi, Kỷ Mặc Hàn đã cùng lúc đoạt giải vàng vật lý, hoá học và toán học, được Đại học Thanh Hoa tuyển thẳng. Nghe nói khi đó Đại học Kinh Thành cũng muốn giành người, hai trường còn vì chuyện này mà xảy ra không ít chuyện buồn cười.
Còn cô ta thì… chỉ vừa đủ điểm để vào Thanh Hoa, không thể so sánh được.
Năm nhất, Kỷ Mặc Hàn đã vì tham gia dự án lớn, đăng bài nghiên cứu mà trở thành nhân vật huyền thoại trong trường.
Lúc đó, cô ta vẫn còn bận đi học, bận thi đủ loại chứng chỉ…
Có lẽ là ông trời ưu ái, cho cô ta thêm một tầng quan hệ với Kỷ Mặc Hàn, nên mới được bước vào thế giới của thiên tài, được vào Viện Khoa học Hoa Hạ – Viện Vật liệu, rồi từng bước trở thành nghiên cứu viên cao cấp… Nếu chỉ dựa vào bản thân, có lẽ phải mất hơn mười năm, đến khi ba, bốn mươi tuổi mới đạt được chức vị này.
Lộ Hiểu Hiểu chuyên tâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-co-18-tuoi-o-anh-ha/2886831/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.