Mọi người đều kinh ngạc tột độ.
“Nghiên cứu viên cao cấp mà lại phải cầu cứu nghiên cứu viên sơ cấp sao?”
“Chẳng phải đây đều là những thành quả khoa học được cho là quyền uy nhất của Lộ Hiểu Hiểu trong nhiều năm qua à?”
“Nếu cô ta không giỏi mảng này, tại sao lại nghiên cứu nó? Cô ta rốt cuộc đang làm gì vậy?”
“Phần lớn các vấn đề kỹ thuật then chốt đều do Kỷ Mặc Hàn hoàn thành, đây lẽ ra phải là thành quả của Kỷ Mặc Hàn mới đúng!”
…
Sắc mặt Giáo sư Trì thay đổi hẳn.
Ông vẫn luôn nghi ngờ, chỉ vài năm ngắn ngủi, tại sao Kỷ Mặc Hàn lại trở nên bình thường, còn Lộ Hiểu Hiểu thì ngày càng xuất sắc.
Thì ra… thành quả của học trò ông, thật sự bị Lộ Hiểu Hiểu chiếm dụng.
Ông tức đến đỏ bừng cả mặt:
“Giáo sư Chu, chẳng lẽ ông chưa từng dạy học trò mình cách làm người, làm việc sao? Trong giới này, điều không thể dung thứ nhất chính là đạo văn học thuật!”
Giáo sư Chu cũng kinh hãi:
“Không thể nào, Hiểu Hiểu không thể làm chuyện như vậy!”
Ông ta lập tức đứng bật dậy, lớn tiếng:
“Hiểu Hiểu, mau giải thích rõ ràng đi!”
Nếu chuyện này bị xác thực, không chỉ Lộ Hiểu Hiểu, mà ngay cả ông ta làm thầy cũng sẽ bị ảnh hưởng liên đới.
Lộ Hiểu Hiểu choáng váng.
Từ thời đại học, cô ta đã dựa vào Kỷ Mặc Hàn để hoàn thành đủ loại đề tài nghiên cứu khó bậc nhất, chưa từng xảy ra sơ suất.
Cô ta vẫn nghĩ, dù thế nào Kỷ Mặc Hàn cũng sẽ không khiến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-co-18-tuoi-o-anh-ha/2886838/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.