Tô Loan Loan vừa đi lên tầng đã nhận được điện thoại của Mặc Duy Nhất, cô ấy hỏi cô Hoắc Cạnh Thâm đã về nước chưa.
“Về rồi.
”“Thật sao? Vậy thì cậu đừng có quên món quà tân hôn thần bí mà tớ đưa cho cậu đấy, nhớ là phải mở ra đó, nhất định phải mở ra đó.
”Mặc Duy Nhất hưng phấn nói, sau đó thì cúp điện thoại.
Tô Loan Loan nghe vậy liền lục tung lên để tìm chiếc túi kia, sau khi mở ra thì thấy trong đó còn có một chiếc hộp khác.
Là búp bê sao?Tô Loan Loan cầm chiếc hộp lên, vừa định mở nó ra thì nghe thấy có tiếng bước chân đàn ông từ ngoài truyền vào.
Không hiểu sao cô lại chợt cảm thấy hoảng hốt, cô vội vã đứng dậy rồi nhanh chóng chạy vào trong phòng tắm.
Vì vậy nên khi Hoắc Cạnh Thâm đi vào phòng ngủ thì nghe thấy tiếng nước “ào ào” truyền từ nhà tắm ra, cửa phòng tắm đã được khóa chặt.
**Hết rửa mặt, rồi lại đắp mặt nạ, rồi ngâm bồn, rồi lại tắm vòi hoa sen…Cô cứ lề mà lề mề, cố ý kéo dài thời gian, mãi cho đến khi có người gõ cửa.
“Tắm xong chưa?”Là giọng của Hoắc Cạnh Thâm.
Nhưng vì vừa nãy nhìn thấy thứ trong hộp kia nên bây giờ Tô Loan Loan cảm thấy như là sói đang gõ cửa để lừa cô bé quàng khăn đỏ vậy!Tô Loan Loan nhắm mắt lại nghiến chặt răng, sau đó nói: “Xong rồi.
”Dù sao thì họ cũng đã kết hôn, hai người cũng đã là vợ chồng, sớm muộn gì cũng phải đối diện với chuyện đó thôi.
Có một câu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-day-muon-ly-hon/178083/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.