- Phong Vân Vô Ngân, còn không mau quỳ xuống nhận phán quyết, từ nay về sau, giam vào thiên lao!
Thái giám ở phía sau hoàng đế quát lớn.
- Quỳ xuống.
Hoàng đế quát lên giận dữ, trên trán xuất hiện một vết nứt, rồi Thiên Nhãn xuất hiện, bắn ra một đám thánh quang, bao trùm lấy Phong Vân Vô Ngân.
Trong đám thánh quang này đều tràn ngập ý giáo hóa thần thánh, trong nháy mắt liền bắt đầu tẩy rửa lệ khí quanh người hắn.
- Cái gì? Muốn tẩy não ta?
Đột nhiên, tử khí tu vi của Phong Vân Vô Ngân, mỗi hạt Thiên Địa Đan Điền đều bị áp chế. Giao long ở dưới chân cũng bị thu nhỏ lại, quay về trong đan điền của Phong Vân Vô Ngân, ngoan ngoãn cuộn mình lại.
Một chiếc ngai vàng xuất hiện ở trong linh hồn của Phong Vân Vô Ngân, hư ảnh của hoàng đế ngồi trên ngai vàng, miệng không ngừng lẩm bẩm giáo hóa để cho Phong Vân Vô Ngân thần phục.
- Nhận tội đi! Thần phục! Trẫm xử phạt ngươi như vậy, ngươi chỉ có thể thần phục! Ngươi phản kháng trẫm là phản kháng đế quốc, trẫm sẽ quyết diệt bỏ ngươi.
Từng tiếng giáo hóa, thuyết giáo như tiếng chiêng trống vang lên trong linh hồn của Phong Vân Vô Ngân. 10 phần kiếm ý cũng đã bị áp chế.
Hoàng đế vẻ mặt trang nghiêm, toàn thân thánh quang tuôn động, ánh mắt uy nghiêm nhìn chằm chằm vào Phong Vân Vô Ngân.
Dáng vẻ trang nghiêm, thể diện rõ khí chất của bậc đế vương.
Nhà lao u tối trực tiếp bay lên trên đỉnh đầu của Phong Vân Vô Ngân, mười mấy tướng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-khi/2541847/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.