Dọc đường đi, Chu Noãn cúi đầu, cô được Chu Diệc Mạch bế vào tận phòng làm việc trong ánh mắt tò mò của mọi người.
Cửa bị khoá lại.
Trong hành lang, cả bác sĩ và y tá đều há hốc miệng, mọi người đều có cùng suy nghĩ: Bác sĩ Chu bình thường lạnh lùng, vậy mà nay lại ôm phụ nữ vào văn phòng?!!!
Thẩm Trạch đi ngang qua, tay còn đang lật bệnh án, anh ta nhướng mày tuyên bố rất "hàm súc": Đó chính là Chu phu nhân trong truyền thuyết đấy!
Mọi người sực tỉnh, thì ra là Chu phu nhân từng xuất hiện trong bữa tiệc chúc mừng hôm trước!
Mọi người: Tại sao lại phải khoá cửa chứ... @[email protected]
Vào phòng làm việc, Chu Diệc Mạch đi tới phòng thay đồ lấy một ít quần áo thường dùng của anh đưa cho Chu Noãn.
"Quần áo ướt cởi ra trước đã, anh sấy khô cho em." Chu Diệc Mạch dịu dàng nói.
Chu Noãn gật đầu, lỗ tai ửng đỏ.
"Em đi vào trong thay đồ đây." Chu Noãn chỉ phòng thay đồ.
"Ừ." Chu Diệc Mạch gật đầu.
Chu Noãn đi vào, Chu Diệc Mạch thả rèm cửa phòng làm việc xuống, lại sửng sốt nhìn chằm chằm túi giấy trên bàn hồi lâu mới lấy tập tài liệu ra.
Túi giấy ướt, giấy có phần ẩm ướt, anh lật xem từng tờ một, không mấy chú ý đến nội dung trên giấy, có phần thất thần.
Anh quay đầu nhìn về phía phòng thay đồ đóng chặt cửa, để tập tài liệu trong tay xuống, cất bước đi tới.
Chu Noãn thay quần xong, bắt đầu mặc áo sơ mi của Chu Diệc Mạch, cô vừa bắt đầu cài cúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-lan-gap-go/1722140/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.