*lĩnh chứng: lĩnh giấy đăng ký kế hôn
"Chúng tôi không phải anh em" Một lúc lâu sau Chu Noãn mới nghẹn ra được câu này.
Cô quan sát bảng tên trước ngực vị bác sĩ kia: Thẩm Trạch
"Anh hỏi chuyện này để làm gì ?" Chu Noãn cảnh giác hỏi ngược lại.
Thẩm Trạch cảm thấy cô gái này đúng là hiếm thấy: cung phản xạ thật dài, sau khi cân nhắc mới phát hiện ra.
Vừa rồi anh ta bắt gặp dáng vẻ vội vàng chạy đi của Chu Diệc Mạch, trực giác sắc bén của một bác sĩ nói cho Thẩm Trạch biết rằng, hai người này chắc chắn có gian tình.
Lúc đầu, anh ta vốn thấy hai người có cùng họ, nghi ngờ rằng chú Chu ở bên ngoài có con riêng, dù sao Thẩm Trạch cũng chỉ biết Chu Diệc Mạch có một người chị gái.
Giờ thì xem ra không phải rồi.
"Chỉ là hỏi thăm chút thôi." Thẩm Trạch đáp lại
"Ấy, vậy anh và bác sĩ Chu có quan hệ gì ?" Cô hỏi.
"Khụ khụ" Anh ta hắng giọng, "Anh em mặc chung cái quần cộc mà lớn."
Chu Noãn sáng tỏ gật đầu.
"Được rồi, tôi còn có bệnh nhân khác, cô nghỉ ngơi cho khỏe, đừng để mệt mỏi." Bác sĩ Thẩm dặn dò.
"Vâng."
Không biết qua bao lâu, Chu Diệc Mạch trở lại, anh đẩy cửa tiến vào, đến gần Chu Noãn, đầu tiên là nhìn tình hình truyền máu của cô, xác nhận không có gì bất thường, anh mới ngồi xuống giường bệnh.
Vào thời khắc Chu Diệc Mạch đẩy cửa tiến vào, ánh mắt Chu Noãn chưa từng rời khỏi anh, lẳng lặng nhìn anh làm xong mọi chuyện.
Từ túi áo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-lan-gap-go/1722201/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.