Đám con gái trong viện không những không đề phòng huynh đệ Hồ Khản Hồ
Lai, trái lại còn rất quen thuộc mà lên tiếng chào hỏi bọn họ.
Chỉ vì đôi huynh đệ này rất hiểu được đúng mực, hai mắt không hề nhìn loạn,
mà thỉnh thoảng còn mang đến một ít tin tức ở bên ngoài, làm cho các nàng giải
sầu.
Lục Loạn Ly vốn không để ý lắm, nhưng đến khi nàng rửa mặt xong, thì nghe
thấy Hồ Lai đang khoe khoang khoác lác ở cách đó không xa.
Bên cạnh hắn còn có mấy mười cô bé đang ngưng thần lắng nghe.
“Mọi người đã nghe nói chuyện hôm qua Sở sư đệ đi chợ đen rồi đánh ba trận
sinh tử lôi chưa?”
“Chưa nghe nói à? Mọi người chỉ quan tâm đến đám cháy lớn ở phía đông
thành đêm qua thôi à? Đám cháy đó có gì mà phải để ý? Đơn giản chính là kho
hàng của Long gia bị người của Huyết Phong Đạo thiêu hủy thôi.”
“Chuyện của Sở sư đệ ở Cổ Thị tập hôm qua mới gọi là truyền kỳ. Mọi người
không biết thì thôi, đại công tử Long Hành của Long gia dẫn người đến trả thù,
chặn đường sư đệ ở Miếu thị, song phương dựa theo quy củ của Miếu thị để
đánh sinh tử lôi. . .”
Hồ Lai nói đến đây, thì tất cả vẫn tính là bình thường.
Lục Loạn Ly là người trong cuộc, nàng cảm thấy rất kỳ quái, nhưng chỉ hơi lắc
đầu rồi thấy buồn cười.
Nhưng lời nói tiếp theo của Hồ Lai, lại làm cho Lục Loạn Ly trợn mắt há hốc
mồm.
“. . .Sở sư đệ nhìn qua thì ốm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-vo-khai-hoang/2210559/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.