“Ngươi muốn làm gì?” Long Thắng thấy Thiết Tiếu Sinh đã rút trọng kiếm ra,
nhất thời hiện lên vẻ sợ hãi: “Ta là đích mạch của Long gia, là Tổng kỳ quan thế
tập của cẩm y vệ, ngươi dám giết ta?”
Trong lòng hắn đang vô cùng hối hận.
Hắn chỉ muốn tận mắt nhìn thấy Sở Hi Thanh tử vong mà thôi.
Long Thắng cho rằng có quân Thiên Bình trợ giúp, thì trận chiến này đã không
còn lo lắng gì rồi, Long gia bọn họ tuyệt đối không thể thua được, cho nên mới
dám đi theo huynh trưởng qua bờ sông bên này.
Nếu như hắn biết kết quả sẽ là như vậy, thì chắc chắn hắn sẽ không vượt qua
sông Thần Tú.
Thiết Tiếu Sinh lại cười gằn một tiếng, một kiếm chặt đầu của Long Thắng
xuống.
Trận chiến này không thể chém chết Long Hành, vậy chém con rắn con này để
xả giận cũng được.
Sau trận chiến, nơi này đã là một mảnh hỗn loạn bừa bộn, phòng ốc bên cạnh
Miếu thị đã sụp đổ hơn phân nửa.
Đám chủ nhà và người thuê đều khóc không ra nước mắt, dồn dập đi lên đầu
đường, chửi bới Long gia trong nội thành và Thiết Kỳ Bang.
Những nơi còn lại cũng không yên ổn, Thiết Kỳ Bang càn quét và vây bắt binh
mã của Long gia, làm cho hơn một trăm tòa phòng ốc sụp đỏ, để lại hơn trăm
thi thể trên đường phố, còn có hơn hai mươi tòa phòng ốc đang bốc cháy, còn
đang lan tràn ra bốn phía.
Sau khi Thiết Kỳ Bang càn quét xong, một ít giang hồ và võ tu có lai lịch không
rõ đã thừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-vo-khai-hoang/2210572/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.