“Không thua thiệt!”
Tố Phong Đao nghĩ thầm, nội dung giao dịch đương nhiên không chỉ là một
chút nước tắm Nguyên Cổ huyết trì, nàng hơi lắc đầu: “Diễm Dung phục sinh,
cũng không phải là chuyện tốt đẹp gì với nhân tộc chúng ta.”
Lúc này, nàng đã điều khiển Dục Nhật thần chu đi đến một tòa cung điện rộng
rãi, cổ điển và trang nghiêm.
Tòa cung điện này được xây từ một tảng đá cực kỳ khổng lồ, nó cao đến năm
trăm trượng, nam bắc ba ngàn trượng, đông tây cũng là ba ngàn trượng. Bên
trong còn có ‘Trường Minh thạch’ quý giá để chiếu sáng, bốn vách tường được
khắc rất nhiều tranh có liên quan đến lịch sử thưởng cổ.
Còn có rất nhiều Ngân quan Cự linh và Kim quan Cự linh của Tây Hoàng tộc
đang phòng vệ bốn phía.
Bọn họ đều mặc trọng giáp, khí tức sâu không lường được.
Trong đó có ít nhất một trăm đầu Cự linh có bốn con Hỏa xà trên người.
Tố Phong Đao ngẩng đầu lên, nhìn về phía vương tọa ở trung ương cung điện
phía trước.
Trên vương tọa có một vị ‘Thần’ có hình thế khổng lồ, chiều cao của hắn phải
hai trăm trượng. Khuôn mặt gần như đầu rồng, da thịt bên ngoài được bao trùm
bởi một lớp vảy đen.
Vị Cự thần này đang nhắm mắt, không có bất kỳ động tĩnh nào, nhưng quanh
thân hắn có chín Hỏa long đang quấn quanh.
Khi Dục Nhật thần chu đi qua lại, chín Hỏa long kia đều đồng loạt mở mắt ra,
nhìn chằm chằm về phía bọn họ.
Lúc này, đám thủ vệ bên trong cung điện cũng tỏ vẻ kinh sợ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-vo-khai-hoang/2328854/chuong-1163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.