“Nhất Kiếm Khuynh Thành – Vấn Thù Y!”
Tố Phong Đao đè Tru Lục thần đao, trong mắt hiện ra một tia kỳ dị: “Chúng ta
đi xuống đi!”
Nàng điều khiển Dục Nhật thần chu vọt xuống mặt nước bên dưới.
Quang độn của chiếc phi thuyền này cũng rất nhanh, tốc độ ở dưới nước không
hề chậm, chỉ là hơi bị chệch hướng, thỉnh thoảng cần điều chỉnh lại.
Hơn nữa, tiêu hao cũng nhiều hơn trước.
Với tu vị của Tố Phong Đao, thỉnh thoảng cũng phải dừng lại để điều tức.
Còn cả áp lực ở dưới nước cũng càng nặng nề hơn.
Dù thân thuyền Tru Lục thần đao rất kiên cố, nhưng cũng phát ra những tiếng
‘răng rắc’.
Hai người trên thuyền cũng không chịu nổi.
Sở Hi Thanh còn tốt, có gân cốt có thể so với võ tu tứ phẩm thượng, Diệp Tri
Thu thì khẽ cau mày, miệng mũi của nàng bắt đầu chảy máu, xương cốt cũng
đang ở biên giới vỡ nát.
Không biết là Tố Phong Đao có ý định rèn luyện hay là không thể phân tâm,
nên vẫn mặc kệ hai người bọn họ.
Không biết chiếc Dục Nhật thần chu này đã lặn sâu bao nhiêu trượng, mãi cho
đến khi bọn họ nhìn thấy một vòng xoáy khổng lồ ở dưới đáy biển.
“Đây là ‘Vô Chung dương’, một trong hải nhãn lớn nhất, cũng là nơi quy khư.”
Tố Phong Đao điều khiển Dục Nhật thần chu, không những không tránh ra mà
còn chủ động cuốn vào.
Sở Hi Thanh lập tức cảm thấy trời đất quay cuồng, cảm giác như mình bị cuốn
vào trong máy giặt vậy. . . không đúng, phải là máy trộn bê tông!
Hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-vo-khai-hoang/2329109/chuong-1170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.