Kế Tiễn Tiễn không ngờ trong Vân Hải tiên cung lại có cả loại pháp khí này.
Mà ngay khi nàng muốn cất bước đuổi theo Sở Hi Thanh, thì bỗng nhiên lại
biến sắc mặt. Nàng nhìn về phía ống tay áo bên trái của mình, nơi đó cất giấu
một cái lá cờ nhỏ, nó đang rung động không ngừng.
Phạm vi rung động khá lớn, làm cho ống tay áo của nàng bắt đầu rung lên.
Kế Tiễn Tiễn không khỏi thầm than một tiếng, rồi dừng bước lại.
“Các ngươi đi trước đi, ta có một chút việc riêng phải xử lý.”
Những người bên ngoài kia đã không chờ đợi được nữa rồi.
Mình nhất định phải giải quyết chuyện này.
“Việc riêng?” Mọi người nghe như vậy đều kinh ngạc nhìn Kế Tiễn Tiễn.
Trong Vân Hải tiên cung này thì có việc riêng gì?
Sở Hi Thanh cũng thấy hơi kỳ quái, hắn nhìn nhau với Kế Tiễn Tiễn một chút,
sau đó trong mắt chứa thâm ý: “Có cần giúp một tay hay không?”
Kế Tiễn Tiễn cầm lá cờ nhỏ trong tay áo, muốn nói lại thôi.
Nàng có một kích động một thổ lộ, muốn thẳng thắn với Sở Hi Thanh.
Cuối cùng, Kế Tiễn Tiễn lại hơi lắc đầu nói: “Không cần, ta có thể xử lý được.”
Đây là rắc rối của nàng, nàng tự xử lý thì tốt hơn.
Sở Hi Thanh hơi nhắm mắt lại, vuốt cằm nói: “Cũng được, chúng ta sẽ chờ
ngươi ở phía trước, nếu như có chuyện gì không may, ngươi có thể dùng tin phù
để cầu viện.”
Hắn nói xong, liền ngự không mà đi.
Sắc mặt Lục Loạn Ly cực kỳ quái lạ.
Nàng nghĩ Kế Tiễn Tiễn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-vo-khai-hoang/2418436/chuong-1318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.