Nhưng vẫn còn có hơn 20 người vẫn lạnh lùng và âm u như cũ.
Do Cực Đông Băng Thành giải tán, vương thượng Vấn Tố Y bị ép phải tự
phong ấn, nên đám người này cực kỳ hận người của Trưởng Tôn gia.
Ngàn tỷ con dân Băng Thành mất gia viên, chính là vì đám nghiệp chướng này.
Sở Hi Thanh lại mỉm cười, sắc mặt thân thiện ôn hòa: “Nhược Lam, ngươi đến
rất đúng lúc, ta có việc quan trọng muốn giao cho ngươi đây.”
Trưởng Tôn Nhược Lam nghe vậy thì trái tim hơi run lên, chỉ cảm thấy vạn
phần cảm kích.
Sở Hi Thanh nói chuyện như nói với thuộc hạ, cũng như nói với vãn bối.
Trưởng Tôn Nhược Lam không ngại là thuộc hạ của Sở Hi Thanh, nhưng lại
chú ý đến việc mình trở thành vãn bối của Sở Hi Thanh… Trưởng Tôn Nhược
Lam nàng lớn hơn Sở Hi Thanh mấy trăm tuổi kìa!
Nhưng mà theo lễ, thì Sở Hi Thanh bây giờ đúng là trưởng bối của nàng.
Đây là phu quân của mẫu hậu…
Trưởng Tôn Nhược Lam cố gắng trấn áp dị dạng trong lòng, mặt không cảm
xúc đi về phía bản đồ.
Đây là bản đồ mà mẫu hậu thường dùng, phía trên có đánh dấu phương vị của
quân đội triều đinh và Băng Thành.
Mà lúc này, trên bản đồ còn vẽ thêm mười mấy mũi tên vẫn còn chưa khô mực.
Trưởng Tôn Nhược Lam hiểu binh pháp, chỉ liếc mắt nhìn đã biết đây là bản đồ
rút quân, bao quát cả tuyến phía nam, tuyến phía bắc và chiến trường trung
ương Huy Châu.
Người vẽ lộ tuyến này, hiển nhiên là nắm rõ địa hình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-vo-khai-hoang/2453026/chuong-2062.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.