🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nhưng khoảnh khắc này, chúng đều nhìn thấy mấy chục mảnh đao cương như
gương bạc sinh sôi ở giữa không trung, những hạt mưa đang rơi xuống, cũng
bỗng nhiên lơ lửng giữa không trung.
Khoảnh khắc này, hai con’ Đại La thần nghĩ’ đều trợn mắt đến mức to nhất.
Tất cả nội tạng của chúng đều đình trệ vào thời khắc này.
Trí nhớ đáng sợ bắt nguồn từ ngàn năm trước xuất hiện trong ý thức hải của
chúng, sợ hãi đến cực hạn bao trùm thân thể chúng, làm cho toàn thân chúng
run rẩy.
Đây là thức thứ ba của Thần Ý Xúc Tử Đao… Thần Ý Cấm Thiên!
Ngàn năm trước, một ít tộc nhân của chúng từng phá được phong ấn, ra ngoài
hoạt động.
Chúng nó vốn rất thuận buồm xuôi gió, toàn tộc đều sắp thoát khốn, nhưng tại
thời khắc cuối cùng, chúng nó gặp phải nam nhân được gọi là Huyết Nhai Đao
Quân kia.
May mắn chính là Huyết Nhai Đao Quân không có thần thông và sức mạnh to
lớn như Thánh hoàng đời thứ ba, không thể hoàn toàn chữa trị phong ấn; nhưng
không may là đao pháp của kẻ này đã được truyền thừa xuống.
Thiếu niên phía dưới kia, cũng nắm giữ cực chiêu vô thượng từng quét ngang
toàn tộc chúng của Huyết Nhai Đao Quân.
“Vù!”
Khoảnh khắc này, toàn bộ lực lượng trong thiên địa đều bị phản xạ qua lại!
Phản xạ! Phản xạ! Lại phản xạ! Phản xạ vô cùng vô tận!
Thân thể chúng nó bị đình trệ giữa không trung, gần như không thể nhúc nhích.
Ve vàng sáu cánh hoàn toàn mất khống chế với ba đôi cánh đao ở phía sau.
Tất cả các loại thiên quy đang phản xạ trong thiên địa, đều khiến nó không thể
thi triển bất kỳ độn pháp nào.
Bọ ngựa bốn tay tuy không có cánh, nhưng đều dựa vào đôi chân mạnh mẽ để
nhảy, từ đó có tốc độ siêu tuyệt.
Song khi lực lượng nhảy của nó bị phản xạ, thì cũng bị vây giữa không trung,
không thể động đậy.
“Cheng!”
Sở Hi Thanh đạp một bước, xuất hiện ở tầng mây thứ hai, hắn tiện tay chém
một đao, liền chém hai con ‘Đại La thần nghĩ’ này thành hay đoạn, là lực lượng
tru diệt trên đao, đã tru diệt tất cả mọi thứ của chúng.
“Trước mặt Sở mỗ, giun dế thì vẫn cứ là giun dế thôi!”
Sở Hi Thanh cười lạnh xong, thì lại cảm thấy không đúng.
Ve vàng sáu cánh và Bọ ngựa bốn tay đều là Nghĩ tộc?
Cái tên cẩu hoàng đế kia lại cấu kết với Đại La Nghĩ tộc thật!
Hắn rốt cuộc là có giao dịch gì với Đại La Nghĩ tộc, mà khiến cho đám Đại La
Nghĩ tộc này phái ra cao thủ tầng thứ Thiên Bảng hiệu lực cho hắn?
Sở Hi Thanh vừa suy nghĩ, vừa dùng thần niệm khóa chặt Tiếu Hồng Trần và
Chu Minh Nguyệt.
Lông mày của hắn nhất thời nhíu lại.
Tốc độ của hai người này đúng là rất nhanh.
Khi Sở Hi Thanh chuẩn bị ra tay, một đạo ánh sáng lạnh lẽo bỗng nhiên xuất
hiện ở chân trời.
Đó là một đạo ‘Băng Phách thần quang’, nó vắt ngang 2300 dặm, đánh thẳng
vào Chu Minh Nguyệt đang bỏ chạy, khiến cho bị cao thủ nhất phẩm này bị
biến thành tượng băng.
Vấn Thù Y?
Sở Hi Thanh không khỏi nghiêng đầu nhìn về phía Cực Đông Băng Thành.
Hắn không khỏi phát ra một tiếng thở dài.
“Đây chính là ‘Gần Thần’…”
Sức chiến đấu của Chu Minh Nguyệt phải ở top 50 hoặc top 40 Thiên Bảng.
Vấn Thù Y lại là hạng 2 Thiên Bảng bây giờ.
Nhưng chênh lệch giữa song phương lại là không thể tính toán.
Bởi vậy cũng có thể suy đoán hắn chênh lệch với Vấn Thù Y và Sở Vân Vân
bây giờ nhiều đến mức nào.
Sở Hi Thanh phải vận dụng rất nhiều sức lực mới có thể giết chết đối thủ, Vấn
Thù Y thì lại một đòn đánh chết đối thủ từ 2300 dặm!
Hắn ‘chậc chậc’ hai tiếng, đồng thời cất bước, thế mà lại trực tiếp xuất hiện ở
bên cạnh Tiếu Hồng Trần.
Sắc mặt Tiếu Hồng Trần trắng bệch như tờ giấy, ánh mắt ngơ ngác khó tin!
Hắn biết đây là Quang âm Thuấn Bộ, có thể bước như thuấn ảnh, đuổi sát thời
gian, có thể na di đến nơi mà thần niệm của Sở Hi Thanh cảm ứng được.
Nhưng dù năng lực này có mạnh mẽ thế nào đi nữa, thì cũng không thể bước
một bước ra một trăm dặm được.
Sở Hi Thanh mới chỉ là tam phẩm, thần niệm của hắn có mạnh đến đâu, thì
cũng chỉ có thể bao trùm 70 dặm là cùng.
Không đúng!
Con ngươi Tiếu Hồng Trần co rút lại, hắn nghĩ đến một chuyện!
Quang âm Thuấn Bộ chỉ có thể triển khai trong phạm vi thần niệm cảm ứng
được.
Nhưng mà Sở Hi Thanh có Thần Ý Đao Tâm, như vậy phạm vi cực hạn của
Quang âm Thuấn Bộ không phải là 70 dặm, mà là ngàn dặm!!!
“Tạp chủng!”
Tiếu Hồng Trần gần như cắn nát hàm răng, khóe miệng chảy ra một tia máu.
Võ đạo của người này, thật cmn nó buồn nôn!
Khi Tiếu Hồng Trần lại thiêu đốt khí huyết lần nữa, dốc sức vung song kiếm để
kiếm lại tính mạng.
Thì thanh Như Ý Tru Thần đao trong tay Sở Hi Thanh đã chém đến.
“Thần Ý Như Tâm, Hỗn Độn!”
Lúc này, hắn dùng Thần Ý Như Tâm Đao để cường hóa thiên quy Hỗn Độn lên
mức tận cùng.
Con ngươi Tiếu Hồng Trần mất tiêu cự.
Hắn nhìn thấy đao của Sở Hi Thanh chém đến, nhưng nó lại vô hình vô tượng,
vô thanh vô sắc, vô thủy vô chung, vô biên vô hạn, không thể chỉ tên…
Tiếu Hồng Trần cũng không thể phân biệt được vị trí của một đao này rốt cuộc
là ở đâu?
“Xì xì! Cheng!”
Hai tiếng vang truyền ra trên mảnh hoang dã này, ‘Xì xì’ là tiếng đao của Sở Hi
Thanh chém đứt xương cổ họng của Tiếu Hồng Trần.
‘Cheng’ là tiếng kim loại va chạm, khi Sở Hi Thanh sắp chém đứt đầu Tiếu
Hồng Trần, thì lại bị một thanh trường kiếm màu xanh lam cản trở.
“Thuật Định Sơn Hà - Vũ Côn Luân?”

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.