Mọi người còn đang đắm chìm trong cuộc chiến, biến cố thình lình xảy ra khiến họ không kịp phản ứng.
"Buông tao ra! Mày muốn làm gì?"
Trương Nghị phẫn nộ gầm lên, đồng thời không kiểm soát được nỗi sợ hãi.
Lúc bị Dung Thời bắn, hắn đoán sự việc đã bại lộ. Nhưng hắn không hiểu, vì sao lại nhanh thế!
Dòng họ Trần vốn được dòng họ Trương nâng đỡ, chắc chắn sẽ không phản bội hắn!
Tống Du vẫn bước, giọng lười biếng: "Trạng thái tinh thần của mày có vấn đề nên tao mang tới khoa thần kinh xem thử, không cần phải cảm ơn."
Trương Nghị đá chân, liều mạng giữ khung cửa, nhưng vẫn bị lôi ra ngoài một cách dễ dàng.
"Tao chẳng có vấn đề gì hết!"
Tống Du cười nhạt: "Bệnh nhân tâm thần nào cũng nói vậy."
Trong phòng thi mọi người hai mặt nhìn nhau, rồi đồng loạt ngó Lục Minh.
Ai cũng biết Trương Nghị là người của Lục Minh, hiện giờ hắn bị Tống Du lôi đi, mà sao Lục Minh chẳng tỏ thái độ gì?
Trên thực tế Lục Minh sắp bùng nổ.
Hắn không biết Trương Nghị làm gì mà chọc giận Tống Du, bởi ra tay với em trai Dung Thời thì cậu đâu tức giận tới mức đó.
Chuyện của Tưởng Tinh Trạch còn bày ra trước mắt, hắn chẳng muốn xung đột chính diện với cậu.
Tống Du không quay đầu lại: "Tần Lạc, lái xe."
Tần Lạc nhanh chóng đuổi theo.
Tuy chẳng biết chuyện gì xảy ra, nhưng dáng vẻ tựa như bị kích động.
"Tống Du? Em làm gì thế?" Thầy giám thị trông thấy, bước nhanh tới, lên tiếng ngăn cản.
Nhưng sao Tống Du chịu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-la-alpha-hang-dau-thi-phai-lam-sao-bay-gio/689271/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.