Mai đã là thứ hai, cùng lắm hai người chỉ xin nghỉ thêm được một ngày.
Nếu không trở về, các bên sẽ hành động, tới lúc đó càng phiền phức.
Hai người ở khách sạn chờ đến 8 giờ tối, rốt cuộc Bạc Vinh cũng quay lại.
Nhìn vẻ mặt ông, Dung Thời biết không thuận lợi.
"Chẳng phát hiện được gì." Bạc Vinh mệt mỏi xoa xoa ấn đường: "Ông ta đến Hiệp hội bảo vệ quyền lợi Omega dạo một vòng, mở toạ đàm và động viên mấy hộ gia đình nghèo khó như mọi khi. Lúc tôi quay lại thì ông ta đã đến khách sạn nghỉ ngơi, chuẩn bị sáng mai lên đường trở về."
Tống Du khép sách bước tới: "Với lộ trình này, rõ ràng người của chú đã bị phát hiện."
Dung Thời ngồi đối diện Bạc Vinh: "Khả năng đối phương đã nhận được tin tức, nên tạm thời thay đổi kế hoạch và diễn một màn kịch cho người của chú xem."
"Thực sự không có cách nào khác ngoài việc điều tra từng quận." Bạc Vinh cau mày: "Nhưng tôi sợ chẳng tìm được gì."
Căn cứ dưới đáy biển giúp Dung Thời hiểu rõ công nghệ mà chúng kiểm soát, chắc chắn căn cứ đào tạo không thua kém.
Nếu dễ dàng bị phát hiện thì hệ thống giám sát của đơn vị đồn trú đã phát hiện vấn đề từ lâu.
【01: Chẳng thấy gì bất thường cả.】
"Chờ ngày mai ông ta đi, chúng ta lại ra ngoài xem thử." Dung Thời đứng dậy, đột ngột hỏi: "Ăn cơm chưa?"
Bạc Vinh ngước mắt nhìn hắn, quay sang liếc Tống Du, rồi cuối cùng nhìn lại.
"Hỏi tôi à?"
Dung Thời lạnh nhạt: "Không thì hỏi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-la-alpha-hang-dau-thi-phai-lam-sao-bay-gio/689378/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.