“Làm sao vậy?” Renault đè nén sự kích động hỏi.
“Cái kia cái kia…… Có thể hay không cho tôi mượn một chút tiền? Hai đồng là đủ rồi!” Hạ Úc Huân quẫn bách mà cào cào đầu, thật là mất mặt ném về nhà.
Renault nghe vậy hơi có chút mất mát, ngay sau đó buồn cười mà nhìn dáng vẻ xấu hổ của cô, xin lỗi nói, “Tôi không có tiền xu……”
“Ách……” Nghĩ cũng biết hắn như vậy trên người không có khả năng có tiền xu, Hạ Úc Huân nghĩ nghĩ đành phải nói, “Ách, vậy anh cho tôi mượn một trăm đi! Lần sau gặp mặt tôi sẽ trả cho anh. Anh hẳn là sẽ không nhanh như vậy liền rời đi chứ?”
Renault mặt lộ vẻ khó xử, nói: “Trên người tôi không có tiền mặt.”
Hạ Úc Huân hoàn toàn quấn bách, cư nhiên tiền mặt đều không có, thật là không dính khói lửa phàm tục a……
“ý của tôi là, tôi không có tiền của nước cô, bất quá…… Cô từ từ……” Renault đi qua nói vài câu với phi công, một lát sau vòng trở về, sau đó đưa cho cô một trăm nhân dân tệ.
Hạ Úc Huân hướng phi công gật đầu cảm ơn, nói: “Cái kia…… Tôi sẽ hoàn trả lại anh ấy, anh phải nhớ kỹ gọi điện thoại cho tôi nha! Tôi vừa trở về liền sẽ trả lại tiền cho anh ngay.”
Renault vốn dĩ muốn nói không cần, nhưng nghĩ nghĩ, lập tức lại nói, “Được.”
Tại sao lại không chứ? Như vậy bọn họ có thể có lý do chính đáng gặp mặt lần nữa.
Hạ Úc Huân vừa muốn rời đi, Renault bỗng nhiên có chút không cam lòng, nhịn không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-ngot-ngao-hang-ti-am-ap-ket-hon-ngay-thu-7/2035539/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.