“Cái…… Cái gì? Kẻ điên? Quấn bom quanh người?”
Hạ Úc Huân cảm thấy đêm nay quả thực quá vớ vẩn, cô vừa mới đưa ra giả thiết nhàm chán “Nếu có phần tử khủng bố ở hiện trường ném xuống một quả bom”, cư nhiên liền có tên ngu ngốc nào tới thay cô chư thực tiễn?
Bất quá, những thứ này đều không phải trọng điểm!
Đáng chết! Lãnh Tư Thần còn ở ngoài đó!
Cô bỗng nhiên đứng lên.
Vừa muốn đi ra ngoài, Nam Cung Lâm liền giữ chặt cô lại, thần sắc ngưng trọng nói: “Úc Huân, con đi đâu? Bên ngoài rất nguy hiểm!”
“Chính là vì nguy hiểm, tôi mới phải đi ra ngoài!” Hạ Úc Huân ngữ khí vội vàng.
Nam Cung Lâm than nhẹ một tiếng: “Úc huân, con chung quy vẫn là không bỏ xuống được!”
“Tôi không có!” Hạ Úc Huân lập tức phủ nhận.
“Vậy con vì sao phải khẩn trương như vậy? Đối với con bây giờ, cậu ta chỉ là người xa lạ mà thôi không phải sao?” Nam Cung Lâm từng câu từng chữ hỏi.
Hạ Úc Huân hai đấm nắm chặt lại buông ra, cứ như thế lặp lại, cuối cùng, thân thể đang đứng lại ngồi xuống.
Nam Cung Lâm thấy thế cuối cùng nhẹ nhàng thở ra.
Lúc này bên ngoài đã loạn thành một đoàn.
Người đàn ông kia cải trang thành người hầu cởi đồng phục ra, để lộ bom đầy người khiến người ta sợ hãi, tình hình trong phút hốc mất khống chế.
Người đàn ông điên cuồng cười lớn, gặp người liền chém, trong vòng vài phút ngắn ngủn, đã có rất nhiều người bị thương.
Tiếng cảnh báo dài chói tai, tiếng thét của các cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-ngot-ngao-hang-ti-am-ap-ket-hon-ngay-thu-7/2035832/chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.