Giờ phút này, phòng tổng thống.
Chỉ còn lại Thẩm Diệu An, Mạnh Tiêu Nhiên, Thạch Lỗi, cùng với, Lãnh Tư Thần.
Hạ Úc Huân bọn họ đã đi trong chốc lát, Lãnh Tư Thần vẫn không nhúc nhích mà đứng ở nơi đó, con ngươi gợn sóng giống như từ mấy vạn sâu đáy biển đen kịt thổi quét mà đến, phong vân biến sắc……
Ba người khác không hiểu sao lại bị bầu không khí như vậy làm cho khiếp trụ, tất cả đều không dám thở mạnh một tiếng.
Không biết qua bao lâu, gió lốc trên mặt Lãnh Tư Thần rốt cuộc bình ổn, lưu lại cư nhiên là một tia thê lương cùng hiu quạnh, và không khí bi thương không hòa tan được……
Bất quá, chỉ có một chút ngắn ngủi, thế cho nên bọn họ thiếu chút nữa cho rằng mình hoa mắt.
Thẳng đến khi Lãnh Tư Thần đã không liếc mắt một cái mà xoay người dạo bước rời đi, ba người mới hồi phục tinh thần lại.
“An tử, tình huống này của Lãnh Tư Thần là như thế nào a? Nhìn không thích hợp a! Hắn và Nam Cung đại tiểu thư rốt cuộc là quan hệ gì?” Mạnh Tiêu Nhiên tò mò không thôi hỏi.
“Dẹp đi, cậu hỏi tôi, tôi hỏi ai!” Hắn cũng rất muốn biết, kết quả cuối cùng không phải là không thể hỏi ra sao.
“Đúng rồi, tôi còn chưa nói cậu a, tôi nói cậu rốt cuộc là như thế nào a? Đầu óc bị lừa đá sao? Đường hoàng là khẩu sung sao lại biến thành bia vậy hả? Tôi thật là phục cậu đó!” Mạnh Tiêu Nhiên nhịn không được phỉ nhổ.
Thẩm Diệu An không kiên nhẫn mà trừng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-ngot-ngao-hang-ti-am-ap-ket-hon-ngay-thu-7/2035974/chuong-682.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.