Cốc cốc cốc, Tể Phong gõ cửa phòng làm việc của Đổng Thạc nhưng không bước vào, mà chỉ đứng dựa vào khung cửa, sau khi thấy Đổng Thạc quay đầu lại mới lên tiếng chào hỏi: “Tiểu Đổng.”
“Sếp Tể.” Đổng Thạc ngẩng đầu lên khỏi màn hình máy tính, xoay người đứng lên.
“Đừng, không có chuyện gì lớn đâu.” Tể Phong xua tay bảo Đổng Thạc ngồi xuống: “Chỉ là bên tôi đang thiếu người, muốn điều mấy người bên cậu sang hỗ trợ.”
“Được, anh cứ chọn đi, không cần phải nói với tôi, hình sự đặc biệt vốn thuộc biên chế cảnh sát hình sự mà.” Đổng Thạc ngồi xuống ghế.
“Dù sao cũng phải báo một tiếng chứ.” Tể Phong cười cười: “Dù sao vụ án bắt cóc bất thành ly kỳ kia cũng đủ khiến các cậu đau đầu rồi, nhân lực chẳng dư dả gì, đúng không?”
“Chứ còn gì nữa, nhưng vụ án này không giống bên các anh, nó khó ở chỗ dù có thêm người cũng không biết bắt đầu từ đâu, vấn đề không phải không đủ người.” Đổng Thạc cũng cười: “Đúng rồi, huấn luyện viên Quân gì đó thế nào rồi? Các anh thật sự phái người bảo vệ 24/24 sao?”
“Nếu không thì sao có thể thiếu người? Hết cách rồi, ai bảo chúng ta là đầy tớ của nhân dân.” Tể Phong nhún vai.
“Anh nghĩ có người muốn giết ông ta thật sao?”
“Ai mà biết được, biểu tượng vẽ trong nhà ông ta xuất phát từ game kia có thể chỉ là một trò đùa ác ý, nhưng xét theo những việc ông ta đã làm trước đây, người muốn lấy mạng ông ta có lẽ không ít đâu.”
“Cũng phải.” Đổng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bac-menh-tu-thoi-tuyet-dan/2705099/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.