Hai người cùng ngồi trên ghế sa lon, An Ninh cảm giác cái khăn bông nhẹ nhàng lau tóc cho cô, càng về sau ngón tay Bạch Tín Vũ sẽ thỉnh thoảng chạm vào tóc của cô, giống như cô và anh rất thân mật.
Cô lấy bản bút ký của mình từ bàn trà qua, sau đó im hơi lặng tiếng đẩy tay anh ra, cười nói: "Anh làm việc của anh đi, em muốn ôn bài."
Bạch Tín Vũ không nói gì, tay cũng rời khỏi đầu cô, cô vừa muốn thở phào nhẹ nhõm, lại phát hiện trên bản ghi chú có thêm rất nhiều nội dung, mỗi một chỗ cô đánh dấu không hiểu thì đều có thêm giải thích cặn kẽ. Chữ viết cẩn thận có lực, chỉ cần nhìn sơ qua cũng biết là chữ của anh.
Tâm tình An Ninh liền phức tạp.
"Ngày đó anh rảnh, nhìn thấy bản ghi chú của em mở sẵn, ghi lại những nghi vấn. Cảm thấy rất hứng thú cho nên giải thích, nhưng cũng không pahir cố gắng hết sức giúp em, em không cần cảm ơn." Giọng nói Bạch Tín Vũ nhàn nhạt, giống như chỉ là tiện tay làm thôi.
Nhưng những vấn đề này thuộc rất nhiều khoa, nếu như anh chỉ tiện tay, hoàn toàn không cố gắng hết sức giải thích thì còn tìm nhiều sách để bên cạnh làm gì. Rõ ràng là anh lo cô không hiểu...
Ánh mắt An Ninh chuyển từ bản ghi chép sang người anh.
Hôm nay anh mặc cái áo màu trắng, quần dài màu vàng nhạt. Chân anh rất dài, theo thói quen ngồi gác chân lên ghế. Khuôn mặt anh rất hoàn mỹ, lông mi dài, khi anh cười nhìn rất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bac-si-bach-da-lau-khong-gap/57446/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.