Phòng khách lớn như vậy, lùi vào trong góc thì không còn chỗ để co lại nữa. Hắn hành động bất tiện, cũng chẳng thể tách Bách Thời Ngôn ra.
Thấy đối phương thật sự đứng trước mặt mình, dáng vẻ như muốn giúp hắn xoa bóp, Cốc Trạch thẹn mà co rúm lại. Hết cách rồi, đành phải cúi đầu trước trước tính mạng hoa cúc của mình.
"Cái đó..." Cốc Trạch cố gắng đánh lừa cho qua chuyện, "Chúng ta vừa rồi chỉ là một chút bất đồng quan điểm nhỏ, không tính là tranh chấp hay cãi vã gì đâu, anh không thể mang tư thù trả đũa!"
Vẻ mặt Bách Thời Ngôn vừa bực mình vừa buồn cười, "Cậu đang nghĩ gì vậy?"
"Tôi đang nghĩ gì á? Tôi đang nghĩ anh có phải cố ý muốn hành hạ tôi không."
Bách Thời Ngôn tức giận kéo người lại, mũi Cốc Trạch " Đông …" một tiếng đụng vào vai đối phương, đau điếng. "Anh đừng …." Hắn định phản kháng, nhưng lại thấy bàn tay còn lại của Bách Thời Ngôn đặt lên xương sống hắn, chậm rãi xoa. Hắn sững sờ, ngẩng đầu từ vai đối phương lên, nhìn thấy yết hầu nổi bật của Bách Thời Ngôn, đường quai hàm siết chặt. Hắn có thể ngửi thấy mùi hương nước giặt, pha chút mùi nước khử trùng trên người Bách Thời Ngôn. Vóc dáng Bách Thời Ngôn thực ra vẫn như trước, vẫn là kiểu nhìn cao gầy, c** đ* ra thì có da có thịt. Nhưng không hiểu sao Cốc Trạch lại cảm thấy Bách Thời Ngôn sau khi đi làm có vẻ rắn rỏi hơn hẳn hồi đi học, khi đó Bách Thời Ngôn trông cứ mong manh thế nào ấy.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bac-si-ban-trai-cu-den-kiem-tra-phong/2920591/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.