Thứ sáu hắn lại có việc phải ghé qua trường. Sáng sớm, nhân lúc Bách Thời Ngôn vừa lái xe tới cổng trường, hắn tranh thủ quay về ký túc xá, khập khiễng bước từng bước.
Mới hơn bảy giờ sáng, ký túc xá còn rất yên ắng. Dãy phòng tầng này chủ yếu là cú đêm nên giờ này chưa mấy ai thức dậy.
Hắn đẩy cửa bước vào, thấy Chương Trường Cung như thường lệ vẫn chưa rời giường, nằm trên đó chơi điện thoại.
Vừa vào phòng, hắn đã đổ người xuống giường mình, thở dài một tiếng thật sâu, u sầu đến nao lòng.
Chương Trường Cung tò mò hỏi: “Sao đấy, về lấy đồ à? Cậu tính ở lại bên bạn trai cũ luôn hả? Hai người không nghĩ tới chuyện quay lại à?”
“ Cũng có nghĩ...” Cốc Trạch nói nhỏ.
“Cậu nói gì?” Chương Trường Cung không nghe rõ.
“Có nghĩ tới...”
Chương Trường Cung lập tức ngồi dậy, tinh thần tỉnh táo hẳn: “Ý cậu là thật sự muốn quay lại với bạn trai cũ? Định “nuốt lại lời đã nhổ” à?”
Cốc Trạch hơi lúng túng, mặt có chút nóng bừng. Nhưng hắn tự trấn an: chỉ cần mình không xấu hổ, thì người ngại sẽ là người khác.
“ Đừng nói khó nghe như vậy...”, Cốc Trạch lẩm bẩm: “ Chỉ là cảm thấy nếu quay lại, chắc cũng hợp nhau. Người ta thật sự rất tốt.”
Chương Trường Cung lập tức bắt được trọng điểm: “ Nói cách khác, là cậu tự tát vào mặt mình?”
Cốc Trạch chán nản buông xuôi: “ Ừ thì... đúng vậy, tôi thừa nhận, không chối nữa.”
Dù sao cũng mất mặt rồi, thêm chút cũng chẳng sao.
Chương Trường Cung bật cười: “ Thế rốt cuộc là vì sao tự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bac-si-ban-trai-cu-den-kiem-tra-phong/2920600/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.