Vẻ mặt hắn ngượng ngùng. Dù sao, chuyện này liên quan đến đời sống chăn gối của Bách Thời Ngôn, có lẽ anh ấy còn quan tâm hơn hắn.
Thế nhưng...
"Em có chút sợ." Cốc Trạch gãi đầu: "Cái đó... sẽ không bị tái phát chứ?"
Bách Thời Ngôn trầm ngâm nhìn hắn, rồi từ từ nói: "Có khả năng."
Cốc Trạch: "?"
Sao câu nói này lại khiến hắn cảm thấy hơi kỳ lạ.
"Hay là mua một vài dụng cụ mang theo… thử xem…"
Bách Thời Ngôn nghiêm túc hỏi: "Em thích đồ ngọc, inox hay silicon?"
Cốc Trạch: "???"
Cốc Trạch: "!!!"
"Không cần, không cần gì đâu, em nghĩ chắc là được."
Bách Thời Ngôn lại nói: "Để đảm bảo không có sơ suất nào, có thể thử trước."
"Thôi thôi thôi." Cốc Trạch xua tay: "Em thấy không có vấn đề gì đâu."
Đừng thử! Tha cho hắn đi. Thực ra, bây giờ hắn đi vệ sinh đã cảm thấy gần như trước, không có vấn đề gì cả.
Bách Thời Ngôn nhìn chằm chằm vẻ mặt của hắn, không nhanh không chậm hỏi: "Chắc chắn chứ?"
Cốc Trạch điên cuồng gật đầu: "Chắc chắn."
Bách Thời Ngôn ra vẻ ban ơn: "Vậy thì thôi vậy."
Cốc Trạch thở phào nhẹ nhõm, nhưng sau đó lại chợt nhận ra. Hắn dường như đã rơi vào bẫy của Bách Thời Ngôn.
...Người đàng hoàng học thói xấu. Cốc Trạch chỉ có một cảm giác này.
Sau khi đặt vé máy bay, Cốc Trạch đến trường học để làm thủ tục. Vừa đến cổng trường đã có người chuyên lo thủ tục chờ sẵn, sắp xếp xong xuôi cả thời gian học môn lẫn thời gian thi.
Bách Thời Ngôn nói bảy ngày quả thực có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bac-si-ban-trai-cu-den-kiem-tra-phong/2920644/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.