🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Rồi cậu ấy đổi chủ đề, nói đến em gái mình.

 

 

Hỏi tôi có phát hiện dạo này em gái nhà cậu ấy có gì là lạ không, như thể đang thích ai đó.

 

Tự dưng tôi thấy chột dạ.

 

Cậu ấy khoác vai tôi, cười đùa: “Không phải em gái tôi phải lòng cậu rồi đấy chứ? Dạo này cứ hỏi chuyện cậu mãi. Nó mê tiền mà còn chịu chi lì xì cho tôi chỉ để moi thông tin.”

 

“Dù gì thì cậu cũng nên cẩn thận. Tính ra lúc bọn mình học đại học, nó vẫn còn là học sinh tiểu học.”

 

Lời Giang Thuật Chi nói khiến tôi chợt tỉnh.

 

Cô ấy... còn chưa đến hai mươi tuổi.

 

Cô ấy nên tìm một chàng trai tốt cùng tuổi để yêu đương.

 

Ở bên tôi thì tính là gì chứ?

 

Tôi đúng là súc sinh, thế mà lại có suy nghĩ khác với cô ấy.

 

Tôi cười chua chát, như để tự khiến mình từ bỏ, tôi nói tôi sẽ không động vào em gái cậu ấy.

 

Tôi cảm thấy lòng mình hơi chua xót, tôi không muốn lừa dối bản thân.

 

Nhưng cô ấy là em gái của Khương Thuật Chi mà!

 

Tôi cũng coi như, nhìn cô ấy lớn lên.

 

Ngày đó, cô ấy mắt đỏ hoe hỏi tôi, có phải một chút cũng không thích cô ấy không.

 

Tôi đã nói dối.

 

Cô ấy cắn tôi, rồi bỏ lại một câu, cô ấy không thèm thích tôi nữa.

 

Thật ra... cô ấy cắn không đau chút nào.

 

Điều khiến tôi đau, là lời cô ấy nói.

 

Là nghe thấy cô ấy nói, cô ấy không thích tôi nữa.

 

Mỗi lần gặp cô ấy ở bệnh viện, phản ứng đầu tiên của tôi luôn là xác nhận cô ấy có bị thương không.

 

Nhìn thấy cô ấy bình an vô sự, tôi mới yên lòng.

 

Nhưng điều rất chướng mắt là, lần này bên cạnh cô ấy có một nam sinh vây quanh.

 

Tôi cảm thấy vô cùng giày vò.

 

Tôi không dám nghĩ đến cảnh cô ấy ở bên người khác.

 

Nhưng tôi lại không thể ích kỷ mà làm lỡ dở cô ấy.

 

Nhưng khi cô ấy khóc, tôi đã nhận thua.

 

Giọt nước mắt đó rơi xuống đất, cũng rơi vào lòng tôi.

 

Nửa tháng trời, trong đầu tôi không ngừng hiện lên dáng vẻ cô ấy mắt đỏ hoe khóc.

 

Tôi thấy mình thật khốn nạn.

 

Nhìn trước ngó sau, lo nghĩ quá nhiều.

 

Gặp lại cô ấy, vẻ mặt cô ấy thản nhiên, gọi tôi là anh Cận Sùng, lòng tôi như bị siết chặt.

 

Đau quá, đau đến mức tôi phải đầu hàng.

 

Tôi phải thừa nhận, tôi yêu cô ấy.

 

Nhưng tất cả đã muộn rồi.

 

Ngày phẫu thuật, bên cạnh cô ấy đã có người khác.

 

Chàng trai tràn đầy sức sống của tuổi trẻ đó gọi cô ấy là công chúa.

 

Cậu ta nói thần phục cô ấy.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.