Cẩm Trúc vẫn đăm đăm nhìn đám cung nhân quỳ rạp dưới đất.
Ánh mắt sắc lạnh của y lướt qua từng khuôn mặt, từng chiếc cổ, như thể đang truy tìm dấu vết h**n **, lại như đang cân nhắc xem nên ban cho chúng cái chết thế nào.
Nghe thấy tiếng hít thở đều đều của tiểu hoàng đế, Cẩm Trúc im lặng đứng dậy, chuẩn bị dẫn đám cung nhân đi thẩm vấn.
Vừa nhấc chân, Cẩm Trúc đã cảm thấy vạt áo bị một lực kéo nhẹ.
Cẩm Trúc cúi đầu nhìn xuống, ngón tay thon dài trắng nõn của tiểu hoàng đế đang nắm chặt lấy vạt áo y, siết chặt đến mức hằn cả nếp vải.
Nhưng dù có bị nắm chặt đến đâu, Cẩm Trúc cũng có thể dễ dàng gỡ ra.
Nhưng Cẩm Trúc khựng lại, y không nỡ.
Tiểu hoàng đế đêm qua chắc chắn không ngủ ngon, trên mặt đầy vẻ mệt mỏi, y không nỡ đánh thức tiểu hoàng đế vừa mới ngủ say.
Nhưng đám cung nhân kia...
Cẩm Trúc nhìn gương mặt ngủ say của tiểu hoàng đế, trong đôi mắt đen sâu thẳm trào dâng cảm xúc phức tạp.
Một lát sau, Cẩm Trúc rút dao găm, cắt đứt vạt áo bị nắm chặt đó.
Vào cung diện kiến quân vương cấm mang vũ khí, nhưng trong tình huống cả cung đều là người của Nhiếp chính vương, quy tắc nào còn ý nghĩa.
Cẩm Trúc dẫn đám cung nhân hầu hạ hoàng đế rời đi, chỉ để cấm vệ quân tạm thời canh giữ hoàng đế.
Những chuyện này, Trì Nguyễn Phàm hoàn toàn không hay biết.
Hắn ngủ một giấc say sưa, khi tỉnh dậy, Cẩm Trúc đang ngồi bên cạnh nghe hát, đám
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bac-si-noi-toi-chi-co-the-an-com-mem/2944312/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.