Thẩm Dật Thanh và Ôn Xuyên định ngày về nhà cũ Thẩm gia vào thứ Bảy, Ôn Xuyên đề nghị ghé siêu thị trước.
"Không thể đi tay không.” cậu nói. Đây là nguyên tắc khi đến thăm trưởng bối.
Cha mẹ Thẩm Dật Thanh đều là giáo viên, không có sở thích cố định trong sinh hoạt. Dù Ôn Xuyên tự làm bánh trứng sữa, nhưng cậu không coi đó là quà tặng. Cậu nghĩ sẽ mua thêm vài chai rượu hoặc trà, hoặc thực phẩm bổ dưỡng, vì người lớn tuổi thường quan tâm đến sức khỏe. Cậu lập sẵn một danh sách mua sắm chi tiết.
Công sức chuẩn bị tỉ mỉ của Ôn Xuyên hôm đó lại không được dùng đến. Thẩm Dật Thanh đẩy xe đi theo sau cậu, mỗi khi Ôn Xuyên định lấy món đồ đắt tiền, Thẩm Dật Thanh lại đổi sang một loại tương tự nhưng rẻ tiền hơn. Ôn Xuyên thấy vậy, cau mày: "Lần đầu tiên tôi gặp chú dì mà, dù sao cũng phải mua thứ gì đó tử tế một chút chứ."
Thẩm Dật Thanh không lay chuyển, thay chai rượu nhân sâm giá hơn 5000 nhân dân tệ trong tay thành một chai rượu vang đỏ: "Tôi là bác sĩ, tôi hiểu rõ cơ thể và thói quen ăn uống của họ. Những thứ này họ không cần thiết."
Ôn Xuyên bán tín bán nghi: "Thật sao?"
Thẩm Dật Thanh nói: "Chỉ cần mua đồ dùng hàng ngày là được."
Hắn dừng lại một chút rồi nói thêm: "Tôi đưa em về, họ đã vui lắm rồi."
Cuối cùng, Ôn Xuyên vẫn nghe theo lời khuyên của Thẩm Dật Thanh. Khi thanh toán, họ phát hiện số tiền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bac-si-tham-khong-dung-dan/2871335/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.