Dưới uy lực của Đại Diệu Nhật Quyền, người xem cũng thi triển căn cơ.
Sở Ninh đã là Siêu Phàm Tam Cực.
Đại Diệu Nhật Quyền lại kh ủng bố cỡ nào chứ, quyền phong làm cho không gian cũng phải chấn động, làm người ta không thể mở mắt, vừa tiến vào chết ngay
lập tức,
Đông Thắng Thái Tử thét lên, đôi cánh giãn ra, không lùi như cũ, vẫn dùng tay để đỡ.
Ầm ầm!
Hai người lại lần nữa đối kháng trực tiếp, tạo thành gió lốc, chung quanh như biển gầm sóng vỗ.
Cách đó không xa, một ngọn núi không chịu nổi nên sạt lở, phát ra âm thanh đỉnh tai nhức óc.
Bất chợt.
Bụi cuốn mù mịt lại như bị một bàn tay vô hình đ è xuống, đá vụn bị chấn thành tro bụi.
Sở Ninh và Đông Thắng Thái Tử như hai vị chiến thần đang “giao lưu võ thuật”.
Họ đối kháng bằng quyền hoặc chương, thần lực dữ dội không ngừng rung động tạo thành từng vòng tròn, người xem nghẹn họng đứng nhìn.
Khó có thể tưởng tượng nổi đây chỉ là cuộc quyết đầu của hai tu giả Siêu Phàm.
“Cùng thế hệ tại Thanh Châu, ai dám đứng ngang với ta"
Trong mắt Đông Thắng Thái Tử lộ ra tia sắc bén. Người luôn trầm tĩnh nãy giờ bỗng hét toáng lên.
Trên lưng hắn ta có tuyệt học của hoàng triều Đông Thắng, cùng là Tam Cực nhưng chưa ai là đối thủ của hắn ta.
Nhưng Bắc Vương của Đại Hạ cũng dũng mãnh, hắn ta không chiếm được ưu thế, đủ thứ tuyệt học đều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bac-vuong-yeu-nghiet-sieu-pham/1147123/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.