Sở Ninh mỉm cười, cất bước tiến lên.
“Nếu cứ giết như vậy mãi, đến bao giờ mới kết thúc”.
“Đại Hạ Bắc Vương có phong thái cái thế không bãng từ bỏ chấp niệm, thành kính thỉnh t:
“Ta sẽ nể mặt tư chất của ngươi, giúp ngươi cầu tình Đại La Võ Chủ, kiếm một con đường sống”.
Một người đàn ông với thân hình khôi ngô hiện thân. Ông ta mặc long bào trên người, từng bước đi đều có khí thế cường đại của Siêu Phàm, làm cho đám chiến sĩ ven
đường đều phải khom người mà bái.
Ông ta là người đứng đầu Đại Lương Vũ Triều, lấy giọng điệu thương xót khuyên nhủ Bắc Vương đầu hàng.
“Ngươi có biết những người xuất hiện trước mặt ta đều chết như thế nào không?”, Sở Ninh cười lạnh, mặt đất dưới chân nổ tung.
Chỉ thấy hẳn nhảy dựng lên, tay trái vác quan tài, tay phải mở ra, đ è xuống mặt Đại Lương Võ Chủ.
Bắc Vương bước vào Đại La, chỉ có một thái độ.
Người nào cản đường hän đều phải chết!
“Chàng trai, ngươi lại ngu xuẩn hồ đồ đến mức đó sao!”
Sắc mặt Đại Lương Võ Chủ trầm xuống, khí thế Siêu Phàm hóa thành một vòng khí, làm cho các chiến sĩ bên cạnh phải ngã ngửa.
Huyết khí của ông ta mênh mông giống như nắng gắt, nguyên hải ba mươi lăm trượng bạo động, chân nguyên bám vào hai tay tung ra như mãnh thú.
Âm một tiếng.
Đại Lương Võ Chủ kêu lên, hai chân hãm sâu, hai chưởng truyền ra tiếng xương nứt.
Chống lại một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bac-vuong-yeu-nghiet-sieu-pham/1147170/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.