“Sở gia xông lên Liệt Dương Tông, gi ết chết thiếu tông chủ Liệt Dương Tông nhưng vẫn an toàn về nhà!”
“Tên này có thiên phú vượt bậc, có một không hai Liệt Dương Tông, thực lực đứng đầu bảng!”
...
Khi xe ngựa trở lại Thanh Sơn thành, cả thành trì như trải qua một cơn gió lốc.
Hai ngày nay đã xảy ra rất nhiều chuyện.
Đầu tiên là Tề gia bị mật lệnh Đại Hạ san bằng, sau đó Sở gia đối đầu Liệt Dương Tông.
Nhiều âm thanh bàn tán xôn xao khắp đường to ngõ nhỏ, khiến hai đại võ đạo thế gia ở Thanh Sơn thành ăn không ngon ngủ không yên.
Tề gia sụp đổ rầm rầm, bọn họ đều đang nằm yên, chuẩn bị cạnh tranh vị trí đệ nhất thế gia.
Ai ngờ rằng lòi đâu ra một Sở Ninh.
Ở Đại Hạ Vũ Triều, một cường giả Vũ Cảnh đủ khả năng chấn hưng một gia tộc, càng đừng nói đến thực lực đứng đầu Địa Bảng.
Chỉ cần Sở Ninh đồng ý thì nhổ bọn họ cũng như nhổ cỏ dại mà thôi.
Sở phủ.
Hơn hai mươi vị tộc nhân đang tập trung một chỗ ăn cơm với nhau.
“Đại ca, thằng con trai nhà ta sao bằng nhà ngươi được, phải có tương lai hơn chứ”.
Sở Nguyên ngồi ghế chủ tọa, mặt mày hồng hào, đang đối ẩm với Sở Hồng.
“Phải, phải”.
“Người có tương lai nhất Sở gia chính là Ninh”.
Sở Hồng tức giận nói: “Dù sao đều là con cháu Sở gia ta, không cần so đo hơn thua”.
Sau khi biết Sở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bac-vuong-yeu-nghiet-sieu-pham/1147308/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.