- Sưu!
Tiếng hú vang lên, ánh đao phun ra.
Trước mắt Sở Ly chỉ có một mảnh ánh sáng như tuyết, không thấy rõ vật trước mắt hắn.
Khắp nơi đều là ánh đao, ở khắp mọi nơi, không thể tránh khỏi, càng mơ hồ có kích động nhấc tay lên để đầu hàng.
Tư duy của Sở Ly thay đổi rất nhanh, một đao này có thể làm ảnh hưởng tới tinh thần, mơ hồ nhòm ngó được một tia đao ý, quả nhiên không hổ là đệ nhất nhân dùng đao, thanh danh vang dội!
- Keng...
Trường kiếm của Sở Ly bắn trúng mũi đao.
Ánh đao đầy trời bỗng nhiên biến mất, Nhạc Kim Thao lùi về phía sau một bước, kinh ngạc liếc mắt nhìn Sở Ly.
Một đao này của hắn chính là ngưng tụ tinh hoa đao pháp cả đời của hắn, uy lực vô cùng, từ trước đến giờ không có địch thủ, cho dù không bị đao ý ảnh hưởng, chỉ vẻn vẹn dựa vào thân pháp để lùi về phía sau mà thôi, không thể né tránh mũi đao đánh trúng chuẩn xác như thế.
Sở Ly bị ánh đao làm cho mơ hồ, thế nhưng vẫn còn có Đại Viên Kính Trí.
Phương thức vận chuyển và tâm pháp lưu động của một đao này chiếu vào trong đầu của Sở Ly, hắn nhìn thấy rõ ràng vị trí của mũi đao, một kiếm chiêu đã đâm trúng.
- Được, quả nhiên có mấy phần bản lĩnh!
Nhạc Kim Thao quát lớn một tiếng, lần nữa xuất đao, ánh đao ngợp trời nhấn chìm Sở Ly.
Sở Ly lại đâm ra một kiếm chiêu.
- Keng...
Ánh đao đầy trời lần nữa biến mất.
Sở Ly thầm than
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-bao-tong-quan/245522/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.