Tiểu viện lại chìm vào yên lặng, Tiêu Kỳ và Tiêu Thi đều đang trầm tư.
Quách Mộ Lâm nói:
- Sở tiểu tử, ngươi đọc được Phong Nguyên Chỉ ở đâu?
Sở Ly nói:
- Kỳ Thuật Thông Khảo.
- Ta sẽ về nghiên cứu thêm.
Quách Mộ Lâm nói:
- Xem thực sự có Phong Nguyên Chỉ hay là tiểu tử ngươi nói xằng nói bậy!
Sở Ly nói:
- Quách lão, ta đâu có gan như vậy! Tuy nhiên việc này không gấp, cứ từ từ.
Sở Ly đưa mắt ra hiệu cho Tiêu Kỳ.
Tiêu Kỳ khẽ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Sau khi ăn xong bữa tối, Sở Ly tới phòng của Tiêu Kỳ.
Tiểu viện tổng cộng có bốn gian phòng, sương phòng hai bên trái phải, còn có hai phòng ngủ ở sảnh chính.
Tiêu Kỳ ở phòng ngủ bên trái, khi Sở Ly bước vào, Tiêu Kỳ đang đọc sách dưới nến, ánh nến sáng như ban ngày, gương mặt nàng dịu dàng xinh đẹp giống như mỹ ngọc dương chi.
Tiêu Kỳ đặt sách xuống, chỉ vào nệm thêu.
Sở Ly chắp tay, ngồi xuống cách nàng hai bước.
Tiêu Kỳ nói:
- Có gì muốn nói, nói đi.
Sở Ly nói:
- Tiểu thư, theo ta thấy, tuổi thọ của nhị tiểu thư không còn nhiều.
- Việc này cũng có thể nhìn ra được sao?
Tiêu Kỳ nhíu mày.
Sở Ly khẽ gật đầu:
- Đây không phải võ công cũng không phải y thuật mà là phật môn thuật pháp mà ta tu luyện.
- Nhị tỉ còn thời gian bao lâu?
Tiêu Kỳ hỏi.
Sở Ly đáp:
- Không tới nửa năm.
- Nửa năm?
Tiêu Kỳ nhíu mày hỏi:
- Tỉ ấy trúng Phong Nguyên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-bao-tong-quan/981024/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.