Bạch xà đi rồi, đám người bên trong mới thở phào nhẹ nhõm.
Tiểu thư kia ở gần khoả thân nam nhân nhất, lúc này khẽ níu tay hắn.- "không ngờ tiên sinh lại là tiên nhân, chúng ta không biết đã đắc tội.
Xin hỏi tiên nhân vì sao mà...tàn tạ thế này?"Cả bọn bu lại nhìn hắn mà gật đầu lia lịa.
Sự xuất hiện của hắn khiến bất cứ ai cũng phải tò mò.
Hắn ra vẻ cao quý mà nhìn ra ngoài trời.
Sự im lặng của hắn khiến ai nấy cũng im lặng theo.
Hắn nhìn một lúc rồi chỉ tay cho tên đội trưởng mà ra lệnh.° "ngươi ra ngoài xem con rắn ấy đi chưa rồi vào bẩm báo lại với ta "Tên đội trưởng lúc này cung kính lắm, lập tức cúi đầu.- "Tuân lệnh tiên sinh, tiểu nhân lập tức đi ngay "Nói xong liền phóng vút ra ngoài nhìn ngó thật kỹ lưỡng.
Một lúc sau bước vào cúi đầu.- "Bẩm tiên sinh, bạch xà đã đi khỏi.
Bên ngoài không còn chút cảm nhận nào về sự tồn tại của bạch xà nữa "Vạn Vân Phong lườm tên đội trưởng, ánh mắt có chút đe doạ.° "ngươi thật sự đã nhìn kỹ rồi chứ? Không phải ra liếc cái rồi vào?"Hành động này của hắn làm cả đám giật mình.
Chọc giận tiên nhân là một điều ngu dốt.
Tên đội trưởng rớt một giọt mồ hôi trán xuống đất.- "Bẩm tiên sinh, tiểu nhân chắc chắn"Vạn Vân Phong nhìn hắn không nói, mà hắn căng thẳng không biết mình đã làm sai điều gì.
Cả đám người vì thế mà lo lắng.° "á...!suýt chết.
May quá, sống rồi"Vạn Vân Phong bất ngờ thốt lên khiến cả đám
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-dao-su/2502735/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.