Kể từ ngày ấy cái ngày mà họ Huyền bị lột s@ch toàn bộ tài sản, không những trắng tay còn âm nợ , phải đi lang thang đúng một năm rồi.
Cuộc sống của hai mẹ con họ Huyền tuy rằng bị người ta xua đuổi nhưng vẫn có thể sống được, và có vẻ như đã quá quen với cuộc sống lang thang khổ nhục.
Đêm nay bà ta đi xin ăn được được một đống xương gà thừa , lựa những miếng xương ngon nhất mang về cho đứa con 25 tuổi của mình.
Tối nay là ngày rằm , trăng tròn chiếu sáng vạn vật khiến bước đường đi của bà mẹ trong đêm cũng trở nên dễ dàng hơn.
Ánh trăng chiếu rọi xuống con đường làng quê , ánh sáng dịu nhẹ của trăng tròn rọi vào một người phụ nữ 40 tuổi giữa làng quê thanh bình.
Bà ôm gói xương gà trong tay, cô đơn đi giữa làng quê, nhìn vào cảm giác thật lạc lõng.
Bà ta hướng về cái miếu hoang , nơi mà trong đó còn ánh lửa lập lòe của đống lửa bà nhóm.
Ở trong đó có đứa con trai đang ngủ của bà, nó thấy những cái xương gà này chắc nó sẽ vui lắm.
Nghĩ đến việc đứa con ấy trưng bộ mặt ngây thơ mà vỗ tay mừng rỡ đón mẹ mang xương gà trở về, khiến cho người mẹ vô thức nở nụ cười hạnh phúc.
Dù trong hoàn cảnh nào, hạnh phúc vẫn có thể le lói, vẫn có thể được tạo ra.
Huyền phu nhân đã tới miếu hoang, tính đi vô thì bất chợt phát hiện trước cửa miếu có một bóng hình đứng chặn lại.
Bà ngạc nhiên không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-dao-su/2503080/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.