Độc Cô Tởm trở về lại phủ , trong lòng nặng trĩu những nỗi lo âu riêng của mình . Hắn đương nhiên là rất lo cho em gái , và cũng sợ mẹ mình tức giận mà trách mắng. Khi hắn bước tới cửa phòng , lúc này Thạnh Bắc chạy ra nhìn hắn hốt hoảng nói.
- " đại nhân ơi , to chuyện rồi, thực sự to chuyện rồi..."
Độc Cô Tởm nghĩ rằng chuyện này chắc chắn không hề nhỏ , hắn đoán biết là mẹ hắn sẽ rất thịnh nộ, liền đưa tay ra lệnh cho thuộc hạ im lặng mà gật đầu .
- "ta biết rồi, ta tự có cách thu xếp."
Hắn đoán rằng Thạnh Bắc sẽ nói về sự tức giận của mẹ hắn, đó là những điều mà hắn có thể tiên đoán được, cho nên hắn không cần phải nghe nữa. Thế nhưng Thạnh Bắc khuôn mặt vẫn rất nhăn nhó, dường như vẫn còn có gì đó muốn nói, là một điều gì đó khác ư? Thạnh Bắc bước lên định nói gì nữa, nhưng chưa kịp mở mồm thì Độc Cô Tởm lại ra hiệu im lặng mà cười cho có lệ.
- "ngươi yên tâm đi , ta sẽ giải quyết mọi chuyện . Tất cả sẽ ổn thỏa thôi, ngươi không cần phải lo lắng."
Nói đoạn không để cho Thạnh Bắc kịp mở miệng mà đi vào trong nhà luôn, để lại tên thuộc hạ miệng ú ở với tay nhìn theo chủ của mình, ánh mắt tràn đầy sự âu lo khó xử. Hắn bước vào trong thì bắt gặp mẹ hắn dường như đang đứng đợi tự lúc nào. Ánh mắt của bà ta dường như đầy phẫn nộ , nhìn chòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-dao-su/917371/chuong-633.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.