Hướng Tiểu Điệp đang đứng trên nóc thuyền, y phục tung bay trong gió.
Nàng giơ tay lên và ra lệnh: "Nhổ neo!"
Giọng nói truyền đi khắp mọi nơi ở Vân Phàm Hào.
"Rầm!" Chiếc mỏ neo sắt nhiều tiền được kéo lên khỏi mặt nước và rơi vào tay một người.
Người này họ Liễu, là phó thủ của Hướng Tiểu Điệp, mọi người trong Kinh Sai Môn đều gọi bà ta là Liễu Đại Tráng.
Bà ta rất cao lớn và mạnh mẽ, tay cầm một chiếc mỏ neo với khuôn mặt hung hãn.
Liễu Đại Tráng bỏ neo sắt xuống và đi đến mạn thuyền để lấy sào tre.
Đã có bốn cô nương của Kinh Sai Môn đứng trên mạn thuyền, tay cầm những chiếc sào tre dài bốn mét.
Thấy bà ta đến, họ đồng thanh hô lên, cắm sào tre xuống nước.
Người dẫn đầu tuổi đã lớn, đứng ở đó, mặc chiếc áo ngắn với chiếc băng đô màu đỏ trên đầu, bà ta hét lên: "Đẩy!"
Năm người nắm chặt cọc tre chống đỡ ở bờ đê của bến tàu.
Nghe thấy tiếng hô, tất cả đều dùng sức, cây sào tre dày đột nhiên hơi uốn cong, đẩy con thuyền hai ngàn thạch1 đi xa.
Tiểu Nguyễn đứng trên đỉnh cột buồm, tay cầm một lá cờ nhỏ và vẫy liên tục.
Hướng Tiểu Điệp nhìn cờ hiệu rồi chỉ huy thuộc hạ điều chỉnh hướng chèo thuyền.
1.
Thạch: Đơn vị dung tích khoảng 100 lít.
Vân Phàm Hào dần rời bến Nam Trịnh và tiến vào sông Dương Tử.
Hướng Tiểu Điệp ngước mắt tuần tra, thấy trời yên biển lặng, xung quanh không có người, liền hạ lệnh: "Xuất mái chèo!"
Nàng ta ra lệnh, mười hai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-hop-gl-hiep-khach-hanh/102202/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.